Phùng Mạnh Tiếp: Chùm thơ tình 001

06/07/23 – 09:07

Tác giả Phùng Mạnh Tiếp

 

TA CÒN NỢ NHAU

Cố nhặt lại cánh hoa rơi
Hữu – Vô đời thực nhìn người ra đi
Tình là nước cuốn chia ly
Nghĩa, nhân, đến, ở cũng vì còn duyên.

Ngàn đời gặp nào có quên
Nợ muôn kiếp trước lại xuyên kiếp này
Cứ xa nhớ chất thêm đầy
Cứ hờn cứ giận mỗi ngày dày thêm.

Thương nhiều nên đến mỗi đêm
Giật mình tỉnh giấc gọi tên một người
Sờ quanh chẳng thấy, đành ngồi
Nhìn hai hàng gối ướt rồi mắt thâm.

Xót sao cho kẻ yêu thầm
Nhìn nụ cười ước mong cầm tay nhau
Người đi mang hồn ta đau
Xác thân ở lại rầu rầu khóc than.

Ai người phá vỡ tim vàng
Ai rồi thất hứa lỡ làng tình ta?

05/3/2023

 

THÔI NHẮC CHUYỆN CŨ

Em bảo: “Em chẳng nhớ
Cũng chẳng còn thấy thương
Thôi ta chia hai đường
Như chưa từng quen biết”!.

Khi tình yêu mãnh liệt
Quả ngọt sẽ đơm bông
Nhưng chuyện mình thì không
Toàn biệt ly cách trở.

Gửi bao điều bé nhỏ
Vun vén thành lâu đài
Nào ngờ người đi mãi
Ta thành kẻ cô đơn.

Hôm nay thấy chán trường
Lục chuyện xưa kể lại
Chợt thấy lòng đau nhói
Chẳng nhớ mình là ai.

Khi tình cũ nhạt phai.

19/5/2023

 

GIẢI THOÁT

Hôm nay mình buồn quá
Chẳng biết kể ai nghe
Lang thang lối đi về
Bồi hồi trong lặng lẽ.

Hôm nay người cũng thế
Kể ta nghe muộn phiền
Việc gì đến đã đến
Than trách nhau làm gì?

Hôm nay lòng rối trí
Chẳng thấy mình khôn ngoan
Tránh sao khỏi bẽ bàng
Khi đời luôn cay đắng.

Hóa ra điều đơn giản
Mà làm lòng nhau đau
Cảm thông hay hờn giận
Cũng quan trọng nữa đâu.

Nằm vắt tay lên đầu
Nghĩ lại chuyện đã qua
Mỉm cười và hạnh phúc
Mà nước mắt xót xa.

11/02/2023

 

KÝ ỨC KHÔNG TÊN

Hôm nay có một mình ta thôi
Một mình ta thôi với ấm chè
Căn phòng trống vắng điện lại mất
Ngồi hát nghêu ngao chẳng ai nghe.

Hôm nay ta buồn đến não nề
Ruột gan đảo lộn giữa đê mê
Người quên ta rồi. Người chẳng nhớ
Ta vội quay đi lòng bộn bề.

Trả lại cho người quên hết thể
Đường quen tay nắm với hẹn thề
Bao kỷ niệm đẹp rồi mãi thế
Giữ lại làm chi. Để nhớ ai?

Con đường ngày ấy tay trong tay
Giờ hai hướng đi khác lắm thay
Em về chốn cũ bỏ anh lại
Giờ phải thế nào – phải sao đây?

Giá mà hồi đó chẳng mê say
Áo tím, nụ cười, tóc bay bay
Thì đâu hồi tưởng ngồi viết lại
Những câu thơ buồn đọc thấy hay.

05/3/2023

 

TRẢ LẠI MƠ ƯỚC NGÀY XƯA

Hôm nay em đẹp quá trời
Muốn ôm mà sợ những lời xung quanh
Muốn cầm tay dắt thật nhanh
Đi qua miền nhớ trời xanh mây vàng
Đi qua đồi vắng thênh thang
Xây ngôi nhà mới giữa ngàn rừng cây
Được cùng đi đó đi đây
Được bên nhau thỏa những ngày xa nhau.

Nhưng là mơ ước không đâu
Thời non dại ấy qua mau mất rồi
Em giờ xa lạ với tôi
Cả hai nay đã buông lơi câu thề
Người đi, kẻ lại quay về
Người xa, kẻ nhớ đê mê nỗi lòng
Riêng tôi ngày nhớ đêm mong
Muốn ôm lần nữa mà không dám rồi.

Người đi thương nhớ đầy vơi
Buông tay nhau để yên vui người về.

05/3/2023

Phùng Mạnh Tiếp

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: