07/07/23 – 01:07
THU TỰ TÌNH
Thu vàng dệt lối em đi,
Lá rơi như khẽ thầm thì gọi nhau,
Thu xưa lá cũng phai màu,
Thời gian trôi những tuổi đầu thần tiên,
Chiều nghiêng bóng nắng cũng nghiêng,
Tiếng thu dạ khúc sầu riêng một người,
Nghe thu gió gọi lưng trời,
Em đây vẫn nhớ một thời vắng xa,
Thôi em ngần ấy ngọt ngào,
Tình thu lãng đãng rơi vào mắt em,
Mưa chiều chợt thấy buồn thêm,
Nghe rơi tí tách bên thềm lặng trôi,
Một thời dĩ vãng xa xôi,
Những mùa thu ấy về nơi vô cùng,
Chỉ còn lại nỗi nhớ nhung,
Dòng đời trôi mãi lạnh lùng riêng thu…
Nguyễn Thành Phước
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang