07/07/23 – 02:07
HOA TÍM ANH YÊU
Biết anh yêu sắc tím bằng lăng
Em lẳng lặng bên nhành hoa ấy
Giữa hè về lòng vui biết mấy
Tuổi học trò gợi lại trong em
Nhìn hoa tím em càng nhớ thêm
Mối tình đầu bên thềm lớp học
Hái nhành hoa anh cài lên tóc
Mãi yêu em nhé ngốc yêu ơi
Mỗi hè sang hoa tím bên đời
Nhưng khơi xa thuyền không trở lại
Bến sông quê chiều buồn hoang hoải
Cánh hoa tàn… cô gái bơ vơ
Bao hạ rồi …
vẫn đợi vẫn chờ.
MÙA THƯƠNG CÒN ĐÂU
Mùa thương nay đã xa vắng
Ta nghe trĩu nặng tâm hồn
Khúc đêm bồn chồn hoang hoải
Ta nghe đau nhói con tim
Xa nhau bao mùa phượng nở
Đêm về trăn trở cô đơn
Tình đầu ngày xưa dang dở
Người ơi! Ta nhớ… tủi hờn
Sông quê ngoằn ngoèo uốn khúc
Mùa về con nước đục trong
Người ơi vui, buồn, hạnh phúc?
Hay chăng ta đổ mưa lòng
Bên ai người nơi đất khách
Phút giây hờn trách còn đâu
Khúc đêm nghìn trùng xa cách
Người nhé!… ta hẹn kiếp sau.
TẠM BIỆT NHÉ!… SA PA
Tạm biệt phố núi thân yêu
Tạm biệt mây chiều giăng lối
Ta nghe thấy lòng bồi hồi
U hoài khi phải xa em
Tạm biệt điệu hát thân quen
Tiếng khèn đêm về nức nở
Chắc là ta còn nặng nợ
Không nỡ rời xa nơi này
Tạm biệt liễu rũ hàng cây
Sương dày bờ vai em bé
Gánh nặng áo cơm cùng mẹ
Đêm xuống thỏ thẻ gọi mời
Hôm nay phải xa em rồi
Ta về khắc khoải khôn nguôi
Nghe lòng cứ như mưa đổ
Mi ta nhòe ướt mất rồi.
Ngô Thị Mai
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang