11/07/23 – 07:07
CHIỀU CUỐI HOÀNG HÔN
Và cuối cùng anh cũng vội chia tay
Chiều sân ga gió thổi về cay mắt
Ngọn đèn vàng như chập chờn hiu hắt
Em lặng thinh như đau thắt trong lòng
Trời bây giờ đòng đành gió mùa sang
Chiếc áo mỏng đan trong từng nỗi nhớ
Nghe tiếng khóc như âm thầm tan vỡ
Giọt lệ buồn ta lặng lẽ bơ vơ
Bên cạnh anh em lặng lẽ thơ ngây
Em đã quá tin vào những lời thánh thót
Bởi thân em chỉ là phận bèo bọt
Giấc mơ xưa như tan nát tâm hồn
Em yêu anh với tất cả tấm lòng
Giờ quay mặt anh bước trong vội vã
Thôi đành thế em là người xa lạ
Bao kỷ niệm xin xiết chặt lặng im
Tiếng còi tàu như xé nát con tim
Thôi anh nhé giờ đây là dĩ vãng
Chiều hoàng hôn mù sương thêm giá lạnh
Bước em về thôi một cõi xót xa
Chiều hoàng hôn nơi xa còn thấp thoáng
Bóng em về trên miền vắng mênh mang
Tiếng còi tàu chiều cô liêu vắng lặng
Như nốt buồn khúc cuối bản tình ca.
Đặng Nhã
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang