11/07/23 – 02:07
BẬU CỬA
Bậu cửa – nơi ánh sáng ùa vào,
Nơi màu xanh mở ra ngút ngát
Nơi gió vô tư bốn mùa ca hát
Giấu vào ngôi nhà hương bưởi, hương cau.
Mẹ đã dỗ dành con ăn ở đây
Cha dắt tay con bước lần đầu qua bậu cửa
Chúng con trốn tìm nhau, bức bàn luôn hé mở
Nơi ấm áp tìm về trong tiếng trẻ đùa vui
Bậu cửa mỗi ngày một thấp đi
Tuổi ông bà nhiều thêm như vết lá cau rơi để lại
Con lớn rồi mà sao không đếm nổi
Bao buồn vui qua bậu cửa nhà mình.
Có nỗi buồn nào rụng ở phía ngoài sân
Không theo bước chân cha, dừng nơi bậu cửa
Có con chim mỗi ngày mổ vào cửa sổ
Nhặt niềm vui treo tiếng hót lên cao.
Chỉ còn là ký ức chênh chao
Con ước lại về ngồi bên bậu cửa
Nhặt ban mai qua từng tia nắng nhỏ
Nhặt nỗi nhớ màu rêu trên mái ngói nâu trầm
Vấp bậu cửa nhiều lần con đã bớt ngu ngơ
Ngôi nhà cũ bình yên như lòng mẹ
Bên bậu cửa con mãi còn thơ bé
Vẫn vẹn nguyên những yêu dấu quê nhà.
Hà Kim Quy
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang