Chùm thơ tình – Phương Hảo

13/07/23 – 03:07

Tác giả Phương Hảo

 

HẠ CHÍN

Một khoảng trời xanh với nắng vàng
Gió lùa man mác ngỡ thu sang
Hạ còn chín mộng từng kẻ lá
Giọt buồn rơi rụng chảy mênh mang.

Thu có còn xa hỡi tình thu
Sao ta muốn vén đám mây mù
Bắt ngọn gió chiều quay ngược lại
Để nắng dịu dàng tựa lời ru.

Hạ ơi ta chẳng muốn rời xa!
Nhưng vì tia nắng quá “mặn mà”
Nắng theo làn gió về khắp chốn
Nắng xát lên người rát thịt da.

Phượng hồng còn đỏ thắm câu ca
Tiếng ve đã vản, bướm la đà
Hàng tre vàng úa sau mùa nắng
Khao khát đợi chờ đón mưa sa.

Mong hạ chín vàng hãy qua mau
Để đón thu sang đượm sắc màu
Mát rượi trong ta hồn thi sĩ
Thắm thiết tình người mãi trong nhau.

29/6/2023

 

HẠNH PHÚC ĐƠN SƠ

Bên ta hạnh phúc đơn sơ
Một gia đình nhỏ vô bờ yêu thương!
Bao năm tình nghĩa vấn vương
Đắng cay cũng có gió sương cũng nhiều

Đời người cuộc sống trăm chiều
Nhưng không ngăn được tình yêu cuộc đời
Cho dù đi khắp muôn nơi
Bên gia đình nhỏ là nơi quay về.

Dẫu đời muôn dặm sơn khê
Trong ta tình nghĩa phu thê mãi còn
Vẫn yêu như tuổi còn son
Như sao soi sáng nước non hẹn thề.

Bên gia đình nhỏ say mê
Cháu con sum họp vỗ về yêu thương!
Nguyện làm bóng mát bên đường
Nguyện làm hoa tỏa ngát hương cho đời.

Gia đình tổ ấm là nơi
Cho ta sum họp rạng ngời tương lai.

28/6/2022 (Ngày gia đình Việt Nam)

 

ƯỚC

Ước gì phụ nữ chúng ta
Trên toàn thế giới cũng là như nhau!
Ước gì có phép nhiệm mầu
Không còn bạo lực kẻo đau thân nàng

Sinh ra phụ nữ đoan trang
Dáng kiều mắt ngọc dịu dàng dễ thương!
Làm thân nhi nữ đoạn trường
Vẫn luôn vui vẻ vì thương gia đình

Ước cho đất nước phồn vinh
Trong êm ngoài ấm cho mình vui tươi
Ước đời như ánh mặt trời
Ban mai thức dậy nghe lời thương yêu!

Ước đời luôn được chuộng chiều
Dù trong dông bão mọi điều bình an!
Phụ nữ chân yếu chân mềm
Như hoa hồng thắm tô thêm tình đời

Vậy luôn ghi nhớ ai ơi!
Hãy nâng niu chớ buông lời đắng cay
Đàn ông sự nghiệp đông đầy
Có người phụ nữ chung tay góp phần

Cùng nhau giữ trọn tình thân
Hương thơm tỏa ngát trong ngần đời hoa!

6/2023

 

NGUYÊN TIÊU LẠI NHỚ BÁC HỒ

Nguyên Tiêu nhớ Bác, Bác ơi!
Trăng xuân soi bóng đất trời trong xanh
Thuyền nan một chiếc tròng trành
Bác bàn việc Nước dập dành sống xô.

Nguyên tiêu ta nhớ Bác Hồ
Giữa dòng nước biếc sóng xô mạn thuyền
Ngỡ rằng thư thả du miên
Nhưng mà Bác gánh hai miền Bắc Nam.

Đêm xuân việc Nước luận bàn
Trăng thanh soi bóng thuyền nan mái chèo
Đêm khuya lơ lửng trăng treo
Bóng Người lồng lộng dõi theo đất trời.

Xuân về nhớ Bác, Bác ơi!
Nguyên Tiêu năm ấy muôn đời không quên.

 

VẾT THỜI GIAN

Thời gian in dấu động bờ mi
Hỏi xuân xanh ấy để lại gì
Một thời con gái ngời hương sắc
Má thắm môi hồng chẳng còn chi.

Ta muốn quay về kỷ niệm xưa
Với con đường nhỏ thấy như vừa
Gió lay cành lá đùa trong nắng
Che bóng ai về mỗi ban trưa.

Hạ về bỗng chợt nhớ tiếng ve
Hối hả gọi nhau dưới nắng hè
Não nuột lòng mong hồn thổn thức
Nỗi buồn hoa phượng tim có nghe?

Năm tháng qua mau có còn đâu
Thương về thuở ấy vướng tơ sầu
Ngõ hồn tê tái buồn lưu luyến
Thương về dĩ vãng đượm dòng châu!

17/4/2023

Phương Hảo

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: