14/07/23 – 07:07
NỖI CÔ ĐƠN!
Giữa đời lạc bước nổi trôi!
Một mình ngắm cảnh phiêu du mây trời!
Trách cho số phận đơn côi
Hồng nhan bạc phận, mình nào oán than!
Trời mây gợi sắc tím mơ!
Thu sương che phủ lớp mờ bóng giăng!
Đắm mình dòng nước đóng băng
Chơi vơi ánh mắt gọi đàn thiết tha !
Ngấn ngơ trống vắng lê thê!
Bước chân một bóng lạc loài chơi vơi
Ngỡ ngàng chia cách đôi nơi!
Mong manh hình bóng, trầm tư nhạt nhòa!
Giấc mơ ảo tưởng xa vời!
Gió lay cành lá, đi về nơi đâu
Đất trời sông nước ảo màu
Chỉ còn mình với nổi buồn cô đơn!
07/7/2021
Như Hoa
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang