Mùa xuân bên mẹ – Thơ Hồ Thị Kim Oanh

14/07/23 – 04:07

Tác giả Hồ Thị Kim Oanh

 

MÙA XUÂN BÊN MẸ

Bâng khuâng ngắm mẹ mỉm cười
Tám mươi ba tuổi, mẹ một thời xuân qua
Lặng thầm hạnh phúc bên cha
Năm mươi năm vẫn như là mới thôi

Một thời xuân sắc nhanh trôi
Giờ đây ngẫm lại bồi hồi con tim
Rằng xưa: Thời tím hoa Sim
Gặp chàng lính chiến duyên tìm đến nhau

Cuộc đời trải những khổ đau
Khó khăn kiếp phận bể dâu mỏi mòn
Ai hay lúc mẹ sinh con
Nửa đêm thao thức gạo còn đủ ăn?

Sắn khoai thời cũng khó khăn
Đông về ước một tấm chăn con nằm
Thương con chẳng quản nhọc nhằn
Một đời mẹ giống thân tằm nhả tơ

Nuôi đàn con nhỏ ngây thơ
Chồng đi công tác tháng chờ năm mong
Cái thời thắt đáy lưng ong
Tóc thề má phấn môi hồng tàn phai
 
Mẹ ơi! Con vẫn nhớ hoài
Ngày xưa con bé ốm sài liên miên
Chẳng ai sánh được mẹ hiền
Ngày đêm lặn lội lo tiền thuốc thang

Nhiều đêm con cứ mơ màng
Lời ru mẹ vẫn nhẹ nhàng canh thâu
Mẹ thường răn dạy từng câu
Lời ăn nết ở nặng sâu tình nồng

Một đời mẹ chỉ ước mong
Các con khôn lớn đẹp lòng mẹ cha
Mẹ như trời biển bao la
Như vườn xuân thắm sắc hoa tươi màu

Xa quê hương đã bao lâu
Giờ đây tóc mẹ trắng màu thời gian
Trọn đời tình nghĩa Phượng Loan
Ấm êm gia đạo chu toàn mẹ lo

Cám ơn đời đã ban cho
Mẹ tôi hơn cả vạn kho vàng mười
Chợt nghe tiếng mẹ vui cười
Hân hoan đón cả đất trời vào xuân.

Hồ Thị Kim Oanh

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: