Hồi tưởng – Thơ Phạm Thi

18/07/23 – 02:07

Tác giả Phạm Thi

 

HỒI TƯỞNG

Em vẫn xõa mái tóc thề thế đó
Cứ mỗi chiều qua trước ngõ nhà anh
Chầm chậm thôi, đừng lướt vội qua nhanh
Để anh ngắm anh nhìn khuôn nét ngọc

Em e ngại nên chi chân bước gấp
Sợ người ta trêu chọc khi đi qua
Đã vương rồi còn e lệ lo xa
Ngại hàng xóm nhìn ra rồi sẽ biết

Đôi mắt dõi theo chân em từng bước
Anh ngại ngùng chẳng dám thốt nên câu
Vì hai ta còn ranh giới nghèo giàu
Anh cơ khó với túp lều tạm bợ

Cũng vì thế nên tình ta tan vỡ
Xếp bút nghiên, vội vã khoác chinh y
Em ngỡ ngàng trước giờ phút anh đi
Mắt rướm lệ, mặt sầu bi ủ rũ

Nhìn theo anh mà lòng em nức nở
Có ngờ đâu là ngày đó sau cùng
Anh lên đường lòng dạ cũng rối tung
Người thơ thẩn nơi thao trường diễn tập

Em ở lại những đêm dài thổn thức
Nước mắt tuôn vì tan vỡ cuộc tình
Mãi tới khi đất nước nổi đao binh
Không chờ được, em trao mình nơi khác

Bước theo chồng, mà tim như tan nát
Vì mẹ cha em gác lại tình ta
Từ chiến trường anh vội vã bôn ba
Khi tin cưới bay ra nơi chiến trận

Anh về muộn với bao điều ân hận
Vu quy em, không kịp tiễn một lời
Kể từ đó mình vĩnh viễn hai nơi
Em anh, kẽ chân trời người cuối đất

Cũng từ đó cuộc tình ta đã mất
Mất hẳn rồi, giờ hồi tưởng mà thôi
Cuộc tình nào cũng có lúc chia phôi
Mình hai ngã phải tại trời không nhỉ?

Phạm Thi

Ảnh minh họa internet

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: