Lỡ bước sang ngang – Thơ Phạm Thùy Dương (Hà Nội)

20/07/23 – 02:07

Tác giả Phạm Thùy Dương

 

LỠ BƯỚC SANG NGANG… 
(Dòng thơ tình dĩ vãng)

Ta tìm lại một vòng tay ngày ấy…
Đã tuột khỏi ta thu xưa đã lâu rồi
Vòng tay ấy ta nhớ mãi không thôi
Đã cùng ta bao ngày cận kề bên cuộc sống…!

Một vòng tay mà ta hằng mơ mộng…
Chẳng hiểu vì sao im lặng mãi không lời
Bao dòng tin… và cuộc gọi đầy vơi
Theo năm tháng đã chìm rơi trong hoài cảm…!

Mỗi khi buồn trong lòng bao chán nản…
Nhớ về nhau… mà cảm xúc dâng trào
Một chiều thu nghe lá rụng lao xao…
Ta tìm về em nhưng nào hay đâu thấy…!

Được tin em lên xe hoa ta biết vậy…
Bỏ lại ta không lời nói giã từ…
Đã quên rồi… chẳng lẽ đã bao thu
Vai kề vai lời hẹn thề cùng hạnh phúc…!

Tại vì sao… không cho ta biết trước
Có lẽ nào… bao mộng ước đã vỡ tan
Ta yêu em… yêu tha thiết nồng nàn…
Mà em nỡ sang ngang quên tất cả…

Chốn lầu hoa… em chạy theo nhung lụa…
Bỏ nghĩa tình… bao kỷ niệm đầy vơi…
Ta ngậm ngùi… chua xót quá người ơi…
Đành quay gót quên dòng đời tham vọng…

Tìm lại ư… một vòng tay nóng bỏng…
Đã xa rồi… như bong bóng bay xa…
Ký ức xưa… theo năm tháng xóa nhòa
Trong dư âm cuộc tình ta đã chết…!

Ta trả em bao đầy vơi cạn kiệt
Chúc cho em được hạnh phúc vẹn toàn
Một con đò đã lỡ bước sang ngang…
Theo dòng nước ngút ngàn trôi đi mãi…!

Phạm Thùy Dương

Ảnh minh họa internet

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: