20/07/23 – 02:07
CHIẾC CHUÔNG GIÓ BÊN Ô CỬA SỔ NHÀ EM
Bên ô cửa nhà bên
Mỗi sáng ra hé mở
Có chiếc chuông gió nhỏ
Khẽ lắc la… lắc lư…!
Mỗi khi cơn gió qua
Chuông reo nghe vui lạ
Bên này ô cửa nhỏ..
Cách nhau một con đường…
Cứ mỗi sáng tinh sương
Bên em ô cửa mở…
Ông mặt trời lấp ló
Chuông gió khẽ reo vui…
Cứ thế tháng ngày trôi
Mỗi sáng ra thức dậy
Anh nhìn qua bên ấy
Một bóng nhỏ xinh xinh…!
Giàn hoa giấy nhà em
Những cánh hồng khoe sắc
Như mọi lần thức giấc
Ngó sang thấy im lìm…!
Ô cửa sổ lặng im…
Không mở như mọi sáng
Cũng không nghe tiếng chạm…
Của chuông gió đung đưa…!
Giàn hoa giấy lưa thưa…
Cánh hồng rơi lả tả…
Ô cửa em không mở
Chuông gió đã ngủ quên…
Chợt như thấy buồn thêm
Sao lòng nghe trống vắng
Ô cửa kia… vẫn đóng…
Đã mấy hôm nay rồi…!
Hoa giấy vẫn rụng rơi…
Rắc hồng bên khung cửa
Chuông gió kia vẫn ngủ…
Ô cửa sổ… lặng thầm…!
Có một người bâng khuâng
Ngắm nhìn ô cửa nhỏ
Ai… đi đâu rồi nhỉ…?
Chẳng nghe tiếng chuông reo…!
Ngày cứ trôi… tiêu điều
Hoa cũng tàn… rụng hết
Chỉ còn… ô cửa chết…
Chuông gió cũng lặng câm…!
Phạm Thùy Dương
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang