21/07/23 – 08:07
PHỐ XƯA NỖI NHỚ
Tôi chậm bước một mình trong nỗi nhớ
Dưới hàng cây con phố nhỏ trong đêm
Gió còn đây hơi thở gió êm đềm
Tiếng lá rụng màn sương đêm nhẹ thả.
Đèn vàng nhạt quán cóc nằm yên ả
Khách vài người quen lạ vẫn thường qua
Gốc rêu phong trần trụi lớp rêu già
Nghiêng nghiêng mái nếp nhà xưa phố cổ.
Tiếng rao bán bánh mì đêm trên phố
Âm bổng tram – Tiếng nghiêng đổ xa xôi
Tiếng lá rơi – Tiếng chổi quét lá rơi
Âm từng khúc vọng trời đêm đang ngủ
Chân chậm bước một mình trên phố cũ
Trong màn đêm mờ phủ nhớ tháng ngày
Có hai người rượu không uống mà say
Chân dạo khắp con phố này xưa ấy.
Con đường xưa con phố xưa còn đấy
Nhưng đâu còn bước chân ấy ngày xưa
Chẳng vàng trăng không sắc nắng vàng trưa
Chỉ còn đó con phố xưa nỗi nhớ!
Chu Long
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang