22/07/23 – 09:07
EM LÀ NGỌN LỬA
Em cất cao giọng hát
Thánh thót và ngân nga
Ôi tiếng hát vang xa
Như muôn ngàn cơn sóng.
Âm ỉ vỗ vào bờ
Trào dâng niềm say mê
Tôi chưa nghe bao giờ
Một thanh âm như thế
Có phải là ngọn lửa
Đang bừng cháy trong em
Ôi ngọn lửa trái tim
Đời đang mãi kiếm tìm
Tôi như nhìn thấy em
Giữa trùng vây ngọn lửa
Ngày hỏa hoạn năm xưa
Đốt thân em tật nguyền
Tôi như nhìn thấy em
Từng cạn khô dòng lệ
Ôm niềm đau vô kể
Vụt đứng lên sáng lòa.
Có phải em là hoa
Một nụ hoa rực lửa
Mùi hương ngan ngát tỏa
Một nghị lực tuyệt vời
Người em tôi yêu ơi!
Em mãi mãi rạng ngời
Niềm tin yêu con người
Vì em là ngọn lửa…
Lê Liên
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang