22/07/23 – 10:07
THẮP LỬA NIỀM VUI
Em có nghe gió mùa đông bắc
Đem mây về che kín trời nam
Những cành cây đong đưa rung lắc
Tiếng xạc xào khuấy động không gian.
Có phải gió chính là hơi thở
Ông trời già ở tít trên cao
Vì thương nỗi buồn đau nhân thế
Trời thở dài lạnh buốt hư hao.
Em có nghe lao xao tiếng sóng
Từ biển khơi âm ỉ vọng về
Những cánh buồm nhấp nhô thầm lặng
Giữa trùng dương xa vắng bơ vơ.
Có phải sóng chính là nhịp thở
Biển là tim mẹ đất tuyệt vời
Vì giận bao trò đời dâu bể
Nên sóng cuồng thao thức đầy vơi.
Sóng của biển, gió kia của trời
Ta là người sao lòng giông bão?
Từng đợt sóng làm ta chao đảo
Một kiếp người mộng ảo phù du.
Em có nghe tiếng gọi thiên thu
Mỗi ngày qua… gần thêm tí nữa
Thì thôi nhé xin đừng lần lựa
Khi đông tàn thắp lửa xuân vui!
Lê Liên
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang