22/07/23 – 01:07
THẦM THĨ HƯƠNG ĐÊM
Hương nhu tình ngào ngạt
Giăng màn trời mộng giấc thu
Lẩy mùa đêm lao xao thao thức
Hạ cháy cùng kiệt, dâng tận thiết tha
Vì đâu?
Sương vẫn buốt triền sông năm cũ
Gió bấc lòng, mây lãng xa xôi
Xuân thay áo hạ, từ độ nỗi nhớ thôi nôi
Đêm Nguyên tiêu ngọc ngà
ai khát dòng sữa mẹ.
Lễnh đễnh tình
chở nợ se duyên
Tóc em mềm ướp Ngọc Lan bối rối
Thanh âm dịu dàng ngát lịm giữa đơn côi
Sông chảy từ nguồn… sao mãi lạc trôi
Thủy triều cường
thuyền neo bến đợi.
Tạ từ đêm nhức nhối sen tàn
Tháng Sáu cạn, cắt đôi vầng Nhật Nguyệt
Nương náu sớm mai tháng Bảy cung cầu
Ngưu Lang Chức Nữ, hóa mưa ngâu
Vô thủy duyên sinh, nào biết sẽ đậm sâu.
Đồng chiêm lớt áo nâu sờn rách
Nắng nhức chiều, giã đông ngày cũ
Mưa giăng bùa, buốt sợi tóc mai
Chẳng phải thương, nên mùa thu mót lá
Trải thảm vàng, vá víu sắc điêu linh
Lời dụ ngôn lấp lánh ánh Cầu Vồng.
Phố nồng nàn
Môi ngoan hồng cánh phượng
Thắp lửa chân trời, cánh buồm xa thăm thẳm
Mượn xác ve hoán dụ tình sầu
Vùi mặt vào đêm nhặt mảnh trăng rơi đáy giếng
Mùa nông sâu soi bóng cung hằng.
TỊNH NGÔN
tháng Bảy tơi cánh sen tàn
liên hoa thanh thoát hóa vàng thiên thu
trổ hương từ đất ao tù
trong ngần một cõi mịt mù soi tâm
âm giai hoán đổi cung trầm
hòa chung mạch sống bão ngầm ầm tuôn
sớm mai hứng hạt mưa nguồn
tấu lên đoản khúc lộng muôn sóng trào
ngũ cung phất đỉnh non cao
xuân từ xiêm áo rộn nao đất trời
hạ ươm phượng đỏ chơi vơi
ve râm ran hát rối bời tương tư
bằng lăng tím đợi đấy ư
hửng đông nắng quái giã từ chiêm bao
sải đôi cánh nhạn hư hao
đo tình nhân thế ôi chao nỗi niềm
hoa sen nồng giấc hạo nhiên
mượn ve thoát xác trả duyên nợ trần.
BẢN TÌNH CA EM VIẾT CHO RIÊNG MÌNH
Chợt nhận ra
em chưa viết gì cho tháng Sáu
Đặt thương tưởng, nương náu phía nơi anh
Bao ẩn ức lấp đầy khoảng trời xanh
Giấu vào đêm thanh ánh trăng rằm vằng vặc
Uơm vần thơ, neo đầy vơi câu chữ
Cộng trừ, nhân chia nhau nửa nỗi đời.
Mặt trời vờ ngủ quên
buông hoàng hôn chạy nắng
Tô vệt cỏ loang đan nỗi nhớ tít chân trời
Lời vọng ngôn lặng thinh chừ vời vợi
Thắp lửa lòng khơi gợi bên sông Tương
Em nhủ mình viết thêm một hồi chương
Gửi da diết quyện ánh trăng tấu bản Sonar
Khúc hát ngọt tim, tô môi em mềm ngát.
Ta đâu phải thánh nhân
nào ngăn được mùa khát
Ngàn năm sa mạc, chôn vùi bỏng rát
Vẫn nghìn năm mong mưa thác đầu nguồn
Tưới đẫm linh hồn nuôi trăm năm cội rễ
Đâu dễ tìm… nhân đợi duyên tác ý
Những lân tinh vật vờ nơi trần thế
Chờ đủ duyên chuyển thể luân hồi
Họa hình dung
thương cả trong dáng ngồi
Chất ngất tương phùng bứt động nỉ non
Núi đồi cao, chờ nứt trào nham thạch
Gian díu cùng bóng đêm nguyên sơ
em gửi niềm thao thiết
Mấy ai biết…
Chân trời góc biển còn hữu hạn
Chỉ có tương tư rộng lớn vô bờ
Màu mắt nhung vẫn nồng nàn xa ngải
Huy hoàng đỏ rực mãi mãi
Dẫu ở hai phía không nhau.
RU THỨC MIỀN KHÔNG TÊN
Gió nương
khúc hát thôi nôi
Thinh không vọng tiếng ru niềm không tên
Sen rộ bung tháng Sáu
Hương trinh nguyên hứng giọt sớm mai
Trộ bình minh tỉnh giấc
Đêm lụi tàn
chờ cuộc yêu bùng cháy
Nắng ém kỷ niệm xưa
Lất phất bóng mây
mưa đầu hạ
Giọt trong vắt hóa Cầu Vồng
Giọt long lanh
cạn cùng nơi sóng mắt
Vỡ òa
xóa nhòa những xót xa
Giọt đời rêu phong từng phiến đá
Giọt tình rơi rụng từng sát na
Mưa cột rửa linh hồn
Tươi tẩm phong linh
Diệu lành chắt giọt
vô ưu
vô ngã
vô thường.
TỈNH GIỮA CƠN MÊ
Gió chướng tầng mây
lá duỗi đung đưa hát
cánh hoa anh đào chết bầm xơ xác
bô công anh, do kỷ bất thân
rắc bụi phấn lao xao
bay bay giữa dòng đời điên đảo
nềm tin mỏi cánh nơi xa
Màu vô cảm
những gương mặt xa lạ
hững hờ
bình minh rực rỡ người người bỏ lỡ
ai cũng giấu mặt trong sờ mat fon
sự tình còn ngái ngủ
tham vọng đương thì
tình yêu vội mất giá
trầy xước trong sự lựa chọn thiệt hơn
Gió thoảng lời vô ngôn
lá thì thầm với dế
ve xào xạc niềm tin xác tín
sự thật trần trụi
hạ bỏng rát tình.
Trần Thảo Vy
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang