22/07/23 – 02:07
LÒNG MẸ NHỚ THƯƠNG CON
Tuổi già tóc bạc da mồi
Thương con ngấn lệ bồi hồi xót xa
Mỗi ngày cơm mắm dọn ra
Có canh rau muống có cà dầm tương
Con giờ cách trở muôn phương
Sao con không nhớ tìm đường về quê
Vô danh lòng mẹ tái tê
Mẹ đi khắp chốn cùng quê mẹ tìm
Bóng chiều nắng ngả đồi sim
Da mồi tóc bạc mẹ tìm nơi nao
Mẹ ơi sông nước dạt dào
Thân con nay đã chìm vào hư vô
Máu con thắm đỏ màu cờ
Ngàn năm sử sáng điểm tô cho đời
Vu lan báo hiếu tới rồi
Giờ con nợ mẹ ngàn lời yêu thương
Con không về được quê hương
Muôn dân đất nước khói hương tôn thờ
Vu lan con gửi vần thơ
Mẹ tha thứ tội con khờ mẹ ơi
Cơm canh đạm bạc mẹ ngồi
Một mình một bát đĩa một thìa môi
Bao năm nhớ mẹ mẹ ơi
Lòng con như xé tràn trời nỗi đau
Con xin nợ mẹ nàng dâu
Nợ mẹ đàn cháu với bao ân tình
Con về trong ánh bình minh
Vu lan nhớ mẹ tâm tình gửi trao
Lòng con ai xé ai quào
Quà quê mẹ gửi con nào có quên
Rất nhiều nhiều thứ không tên
Hồn con tan chảy đến bên mẹ hiền
Giờ đây sông núi nối liền
Quê hương còn đó mẹ hiền còn đây
Tiếng cha vang vọng đường cày
Các o các ả mặt mày rạng ngơi
Cho con nợ mẹ mẹ ơi
Dù con đi mãi biển trời vẫn xanh
Xóm làng con trẻ học hành
Vì non vì nước nên đành dở dang.
Lý Oanh
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang