24/07/23 – 01:07
MỘT THUỞ RU ĐỜI
Em về áo vải quàng vai
Một thân đơn lẻ đôi vai gánh gồng
Sáng trưa chiều tối vun trồng
Quanh năm sống với ruộng đồng nương dâu
Trải qua mưa nắng dãi dầu
Không màng danh lợi từ lâu một lòng
Thương thay số kiếp long đong
Tìm dâu tri kỷ hằng mong đợi chờ
Thế rồi cuộc đời đâu ngờ
Chiến tranh mang lại đôi bờ chia ly
Cách nhau mấy chục xuân thì
Đến nay gặp lại chữ vì trêu ngươi
Gặp nhau hớn hở tươi cười
Tiếc rằng mình đã có người yêu thương
Đời người lắm lúc nhiễu nhương
Thế mời hay biết, vô thường là đây…!
Sài Gòn, 18/7/2023
CUỘC ĐỜI VÀ HƯỚNG ĐI
Gió vẫn thổi nắng buồn xuyên khe lá
Tình giờ đây còn lại nổi u buồn
Thuyền xa bến trôi dạt về cội nguồn
Mà ngày tháng đong đầy tình vạn dặm
Ta đến đây không ngoài ý ghé thăm
Phương trời ấy nắng vàng thôi e ấp
Mà duyên tình thuở ấy mãi còn đây
Nhưng chỉ nói những gì có trong tâm
Trời chuyển đông gió mùa thay nắng ấm
Lòng rộn ràng nhưng chùng bước lối đi
Biết là thế nhưng thực tại vô vi
Nên câm lặng bỏ đi là thế đó
Bao năm qua tình ta không lối ngõ
Chữ yêu thương dần mãi khuất xa rồi
Có những lúc cần đến sự đổi ngôi
Để định vị cuộc đời ta hướng đến.
Sài Gòn, 15/72023
CƠN GIÓ RU TÌNH
Gió đông thổi như lòng ai oán trách
Tình ngày nào như gió đông pha
Ta chỉ tiếc bốn mùa thu xa lạ
Vẫn cứ là nguội lạnh bởi vì đâu
Hôm nay bước sang giữa hạ mưa đầu
Trời se lạnh cơn mưa về loan lổ
Gió vẫn thổi cây cửa nhà gẫy đỗ
Mới hiểu rằng thời tiết đã giao mùa
Trong khoảnh khắc suy ngẫm chuyện hơn thua
Mà ngàn đời in dấu mãi khôn nguôi
Nghĩ cho cùng rồi cũng vẫn thế thôi
Thời gian áy ngủ vùi theo năm tháng
Em là khách độc hành thật duyên dáng
Bước vào đời một giấc mộng xa hoa
Trong mắt nhìn em vốn quí kiêu sa
Mà ở đó người đời luôn mãi nhớ.
Trưa Sài Gòn, 08/7/2023
TIẾNG VỌNG THỜI GIAN
GIÓ Chiều
Mưa phủ đường nhà
Tiết trời dịu mát
Ngàn hoa ước thề
Nhìn trông
Giống tợ gái quê
Nét thanh xuân đã
Lắm bề gầy khô
Ngắm nhìn
Cành lá nhấp nhô
Quyện theo làn gió
Như phô nỗi lòng
Tiếc thay
Ngọn gió thu phong
Mang đi tất cả
Ước mong cuộc đời
Đành thôi
Chấp nhận một thời
Hoa nở rồi tàn
Tình đời muôn thuở.
Chiều Sài Gòn, 07/7/2020
GIẤC MỘNG GIAO HÒA
Tình nghĩa bao năm tợ lông hồng
Như làn gió cuốn bềnh bồng trôi
Yêu em vốn chỉ thế thôi
Một đời hoang phí tuổi thơ qua rồi
Nghe tình nặng tợ hạt mưa rơi
Thấm sâu lòng đất chui qua cát
Nhớ tình xưa nay bội bạc
Tình mộng một thời tan nát kiêu sa
Tình là thế câu thơ bách tuế
Chuổi ngày dài nuôi mộng nào nguôi
Xa em lòng cũng bùi ngùi
Như ngàn sao rụng quanh tui mãi còn
Đời ngắn ngủi vạn vật thoi đưa
Để hoá kiếp nuôi giấc mộng thừa
Cuộc đời mãi cứ đong đưa
Như thuyền vượt sóng vẫn chưa ngày về.
Sài Gòn, 03/7/2023
Phạm Đình Hường
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang