24/07/23 – 03:07
CHUYỆN TÌNH CON TÀU
Còi tàu xé nát màn đêm
Vào ga đổ bến nhẹ êm đứng chờ
Người lên kẻ xuống ngẩn ngơ
Rồi tàu đi vội thẩn thờ sân ga.
Bóng tàu dần khuất nhạt nhòa
Bỏ ga hoang vắng sương sa một mình
Chờ tàu ga đứng lặng thinh
Như em đứng đợi bóng hình người thương.
Rời ga tàu đến muôn phương
Tàu đi có nhớ con đường đã qua
Ga thì tình mãi đậm đà
Một lòng chung thủy thiết tha đợi tàu.
Đợi tàu ga thức canh thâu
Mặc sân ướt đẫm sương sầu giăng đêm
Trăng treo nữa mảnh bên thềm
Mừng vui ga đợi từng đêm tàu ngừng.
Anh xa em lệ rưng rưng
Ngày đêm bến đợi đếm từng giọt thương
Đời trai muôn vạn dặm trường
Anh ơi nhớ nhé quê hương em chờ.
Sài Gòn, Ngày 24/6/2023
Nguyễn Quốc Trung
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang