24/07/23 – 04:07
TUYỆT VỜI
Từ hồi tuổi bé tí teo
Ba lô con cóc ráng đèo trên lưng
Vượt qua sông suối, núi rừng
Trường Sơn vạn dặm không ngừng đôi chân.
Con đường ra Bắc đâu gần
Khoảng dài thườn thượt tinh thần vẫn hăng
Chẳng hề ngần ngại khó khăn
Bởi vì “hạt giống” nguồn năng sau này.
Xứ xa năm tháng công dày
Say mê học tập cho ngày tương lai
Và cùng vun đắp giũa mài
Tình cảm đượm thắm lâu dài mãi vương.
Sau ngày thống nhất quê hương
Miền Nam về lại lạc phương tách rời
Mỗi người mỗi nghiệp ở đời
Bôn ba cuộc sống khắp nơi tỉnh, thành.
Tới khi tóc hết màu xanh
Nghĩ hưu, đuối sức lanh quanh tại nhà
Thời gian quỹ lại thừa ra
Ngồi không bỗng nhớ diết da bạn mình.
Thế rồi đôn đáo nhiệt tình
Loay hoay tìm nối bóng hình thuở xưa
Để được chụm mái đầu thưa
Kỷ niệm khơi gợi say sưa tỏ bày.
Vui thay ngay tại chốn này
Duy Xuyên đất Quảng sum vầy hân hoan
Thế hệ, trường lớp lệch làn
Vậy mà thân thiết chứa chan tỏa ngời.
Những con người ấy tuyệt vời
Cựu sinh ra Bắc học thời chiến tranh
Dù giờ vào độ tròng trành
Liêu xiêu nhưng vẫn ngọn ngành nghĩa nhân.
23/4/2023
Lê Văn Sinh
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang