Nhớ con – Thơ Nguyễn Hương

26/07/23 – 08:07

Tác giả Nguyễn Thị Tuyết Hương

               

               NHỚ CON

Con đi mấy chục năm ròng
Chiến tranh kết thúc mà không chịu về
    Mãi nằm tận chốn sơn khê
Quê nhà mẹ ngóng chẳng hề ghé qua

    Làm cho héo úa thân già
Đêm ngày mòn mỏi vào ra ngóng chờ
    Biết rằng chỉ ước trong mơ
Con về báo mộng thoáng mờ mà thôi

    Quê ta giờ đẹp lắm rồi
Dân giàu nước mạnh nhân đôi con à
    Nhờ bao xương máu ông cha
Có phần con đó được mà hôm nay

     Chiều chiều bên cửa sổ này
Mẹ ngồi lại nhớ con trai của mình
     Vì dân, vì nước hy sinh
Chí hùng dâng hiến – hòa bình về tay

     Dẫu rằng thương nhớ vơi đầy
Nhưng mà cũng được vui lây với đời
     Thôi thì hãy ngủ con ơi
Ngàn thu an giấc ơ hời mẹ ru

     Khói hương theo gió mịt mù
Gửi hồn về chốn chiến khu năm nào
     Không còn chiến trận lao đao
Con trai của mẹ đi vào sử xanh.

Nguyễn Hương

Nguồn ảnh tài liệu internet

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: