26/07/23 – 08:07
NHỚ CON
Con đi mấy chục năm ròng
Chiến tranh kết thúc mà không chịu về
Mãi nằm tận chốn sơn khê
Quê nhà mẹ ngóng chẳng hề ghé qua
Làm cho héo úa thân già
Đêm ngày mòn mỏi vào ra ngóng chờ
Biết rằng chỉ ước trong mơ
Con về báo mộng thoáng mờ mà thôi
Quê ta giờ đẹp lắm rồi
Dân giàu nước mạnh nhân đôi con à
Nhờ bao xương máu ông cha
Có phần con đó được mà hôm nay
Chiều chiều bên cửa sổ này
Mẹ ngồi lại nhớ con trai của mình
Vì dân, vì nước hy sinh
Chí hùng dâng hiến – hòa bình về tay
Dẫu rằng thương nhớ vơi đầy
Nhưng mà cũng được vui lây với đời
Thôi thì hãy ngủ con ơi
Ngàn thu an giấc ơ hời mẹ ru
Khói hương theo gió mịt mù
Gửi hồn về chốn chiến khu năm nào
Không còn chiến trận lao đao
Con trai của mẹ đi vào sử xanh.
Nguyễn Hương
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang