26/07/23 – 09:07
BIỂN – TÌNH EM
Biển – tình em đầy khung trời kỷ niệm
Biết bao lần, biển lay động hồn em.
Ánh mắt nụ hôn hẹn đến xuân thềm
Câu hò, giọng ru của sóng biển mênh mang.
Biển say tình, từng cung bậc chứa chan
Sóng biển sao cô đơn lãng đãng trùng phùng.
Gợn sóng mãi bến bờ xoa dịu thủy chung
Dù xa em, biển bạc đầu thương nhớ.
Hẹn bao lần, khóe mắt lại huyền mơ
Ôm trọn tình em hạnh phúc đến diễm kiều.
Ôi con tim xao xuyến hãy yêu nhiều
Dang rộng vòng tay âu yếm mặn đôi môi.
Mộng hoàng hôn ai khiến xui từ chối
Khoảnh khắc về mờ tối bỡi yêu thương.
Dư âm vời vợi sao nuối tiếc vấn vương
Cát trắng phẳng lặng tha thiết biết dường nào.
Sóng biển bạc đầu nhè nhẹ khát khao
Bọt tung trắng xóa như rì rào ru ngủ.
Xuân đi hạ đến vẫn sướt mướt chờ thu
Quy luật thời gian chẳng bất biến tuần hoàn.
Cứ thế và cứ thế nụ hôn vàng
Cát tường hạnh phúc mãi an khang!
11/4/2023
Huỳnh Cát
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang