26/07/23 – 04:07
HAI ĐẦU NỖI NHỚ
Ngày xưa cũng tại dỗi hờn
Đường xưa chia nửa lối mòn rêu phong
Em về khoác áo theo chồng
Anh phiêu du giữa mênh mông phận người
Ân tình còn đó chưa nguôi
Sao em đành vội chôn vùi bể dâu
Lỡ làng duyên phận vì đâu
Trời xanh đang thắm vội sầu biệt ly
Tình đầu trọn kiếp mấy khi
Bên người xa lạ vui gì người ơi
Thói đời bạc trắng như vôi
Em chìm bể khổ bởi đời dối gian
Xác xơ một đóa hoa tàn
Tháng năm hờ hững lỡ làng nợ duyên
Thôi thì phận gái thuyền quyên
Đời vương bến đục mắt huyền lệ cay
Một đời lạc lỏng vòng tay
Gió xao xác lạnh đọa đày trăm năm
Mưa chiều nhỏ giọt lâm râm
Rưng rưng mây khóc tím bầm trời đêm.
30/6/2023
Phương Huỳnh
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang