28/07/23 – 01:07
NẮNG NHẢY TRÊN BÀN CÀ PHÊ
Không hiểu sao ta ngồi đâu cũng nắng
Đậu trên vai và múa ở trên đầu
Hãy uống cùng ta ly cà phê đắng
Cứ giỡn tung tăng và nhảy nhót trên bàn
Trời đã thương ta nên cho chút nắng
Để dành cho em thớ lỡ những ngày
Ngày hạ hết là những ngày im lặng
Mưa sẽ về, nắng vẫn ở trong ta
Em giờ đâu trong những ngày cuối hạ
Có nắng đùa như hiện hữu hôm nay
Em cứ để nắng tràn hôn đoii má
Thay cho ta, ôi xa cách muôn ngàn
Nắng đang giỡn cùng ta nơi nẻo vắng
Ta vo tròn viên nắng cất cùng thơ
Đợi mùa đông sẽ về nơi em ở
Tạt gió mùa, em có lạnh không?
Ta sẽ gởi cho em ngàn viên nắng
Ở lòng ta về sưởi ấm phương xa
Nắng của trời giờ thành nắng của ta
Ta cất giữ từ lâu cho em đó…
Sáng, 28/7/2023
Nguyễn Mộng Phát
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang