29/07/23 – 08:07

ĐƯỜNG ĐÈO KHÁNH LÊ
Lưng chiều cắt nửa Tây Nguyên
Qua đèo đá dựng gió yên lặng chờ…
Nửa kia vực thẳm xa mờ
Nửa bên dốc đứng tựa nhờ núi cao
Cuối ngày nghiêng nắng lao xao
Loanh quanh đường khuất trong màu lá xanh
Nghe cơn gió động lay cành
Ngập ngừng lá cũng chưa đành rời cây
Còn nhờ gió cuốn xa bay
Hư vô nửa cõi, loay hoay đường đèo
“Khánh Lê” uốn khúc, ngoằn ngoèo
Cây cao, đá dựng, cheo leo núi đồi
Vực sâu thiếu ánh sáng trời
Âm u rừng rậm vẳng lời chim muông
Ngược, xuôi chỉ mỗi con đường
Trèo đèo, xuống núi, cũng sương lưng chiều…
Hướng về Đà Lạt hoang liêu…
Một lần qua,… để lại nhiều… vấn vương.

Nguyễn Sơn Phương
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Trái tim Blouse trắng của Tóc Nâu Họa Mi
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)