29/07/23 – 09:07
GIÀ & TRẺ CHỈ LÀ TƯƠNG ĐỐI
Một chiều nọ, ngồi lai rai với vài ông bạn nối khố, nói đủ thứ chuyện nhân sinh của cuộc đời, ngậm ngùi than vãn thời gian qua mau thật mới đó ai cũng muốn già rồi. Ngồi bàn bên cạnh là ba cụ già gân vừa uống bia vừa nói chuyện huyên thuyên. Một cụ tầm 70 tuổi nhắc kỷ niệm với một cụ ngang lứa mình:
– Ngày xưa lớp 12 công nhận nhỏ Lan đẹp thiệt, mà tụi mình có dám đâu.
– Nếu không có mày phá đám lẽo đẽo theo sau thì tao đã tán được rồi.
– Thôi thôi, nhát như cáy mà bày đặt. Con nhỏ bao nhiêu người đu bám có cửa tới mày, ở đó mà mơ con.
…
Nghe họ cãi nhau mà nửa mắc cười, nửa thấy vui vui. Nghĩ lại thấy mình mới ngoài 50 mà, còn trẻ chán, vội chi mà u sầu.
Bỗng cụ già nhất tầm ngoài 80 râu tóc bạc phơ hỏi hai cụ kia:
– Ba mẹ tụi bay còn khỏe chứ?
Một cụ nhanh nhảu:
– Mẹ em mất 10 năm trước rồi, còn ông cụ tai biến, không biết ngày nào đi đây.
Một cụ tiếp lời:
– Ông cụ em đi hơn 5 năm, còn bà cụ cũng lẫn, yếu lắm rồi.
Bỗng cụ già nhất rưng rưng:
– Còn ba mẹ ráng mà chăm mà gần gũi, chứ mai này… muốn cũng không được. Cụ ôm mặt khóc. Hai cụ trẻ vừa hỏi vừa vỗ về:
– Vậy hai cụ thân sinh ra anh…
– Hai chú người còn cha, người còn mẹ là hạnh phúc lắm rồi chứ anh mồ côi cha mẹ gần 10 năm rồi. Nói rồi ông ôm mặt khóc rưng rức. Giật mình nao lòng nhớ đến mình cũng mồ côi như ông gần từng ấy năm rồi.
– Xin chia buồn cùng ông anh!
Hai cụ trẻ nâng ly an ủi cụ lớn.
Nghe họ nói chuyện với nhau qua nhiều cung bậc mới thấy cuộc đời thật đáng yêu và lý thú. Chỉ là ta đặt mình ở hệ quy chiếu nào thì ta nhận được hạnh phúc và khổ đau ở đó mà thôi.
Chơi với người già ta học họ, để thấy ta còn khỏe, trẻ, yêu đời.
Chơi với người trẻ hơn để thấy mình từng trải và để nhỡ mai này bạn cùng trang lứa đi hết ta còn có người để mà chơi, chứ lúc đó biết đi kiếm ở đâu.
Nguyễn Thế Hưng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang