Vì con là con gái – Thơ Thúy Nguyễn

31/07/23 – 10:07

Tác giả Thúy Nguyễn

 

VÌ CON LÀ CON GÁI…

Mưa cả ngày… như cái buổi ngày xưa
Mẹ sinh con khi cảnh nhà đói khổ
“Lại con gái!”… mẹ bảo rằng rất sợ
Rủi phận đời… đâu bến đục, bến trong…?

Thời bấy giờ vốn khinh nữ, trọng nam
Mẹ đắng cay nuôi con trong nước mắt
Toàn con gái… mẹ dẫu buồn, không khóc…
“Nuôi đàn vịt trời”… nhanh lớn lại bay đi…

Con lớn khôn mẹ phai sắc xuân thì
Vẫn lo lắng chưa đêm nào ngủ trọn
Mẹ sợ các con dại khờ, non nớt
Trước nhà chồng… Cư xử chẳng khéo khôn…

Mẹ dặn các con thân gái dặm trường
Về nhà chồng phải nhu mì, hiếu thảo
Đời con gái như cát sa trong bão
Hạnh phúc ngọt ngào hay bất hạnh đắng cay.

Con gái mẹ vẫn nhớ những tháng ngày
Mẹ vất vả lo cho đàn con nhỏ
Con lấy chồng càng nhớ lời nhắc nhở
Nước mắt để dành… Yếu đuối để ai xem…

Thúy Nguyễn

Ảnh minh họa internet

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: