01/08/23 – 08:08
TÌNH SỬ BÊN DÒNG SÔNG THU
Hai người ấy bạn của tôi
Vu gia bên lỡ, bên bồi sông Thu
Quê hương chứa đọng lời ru
Tình trường chứa đựng hận thù xa xăm
Bây giờ đã ba chục năm
Bạn sông Thu đã biệt tăm phụ tình
Xưa yêu nhau rất chân tình
Sinh viên khốn khó hiểu mình vượt lên
Hai dòng nước chảy hai bên
Bên anh cửa Đại, bên em ra Hàn
Cả hai hứa với đại ngàn
Hai dòng cạn nước vẫn tràn tình yêu
Cũng vì hai chữ tình yêu
Họ trao cho cả những chiều hoàng hôn
Bạn Vu Gia mối tình son
Cho Thu Bồn mãi vẫn còn bên nhau
Ai ngờ chấp nhận thương đau
Bạn Vu Gia nhận hết nỗi đau về mình
Bên bồi sao quá bạc tình
Để cho bên lỡ một mình ra khơi
Giữa thời cơ cực tả tơi
Bạn Vu Gia phải nằm nơi héo mòn
Thương cho mẹ bạn không còn
Ngày xưa khuyên bạn vẫn còn tuổi xuân
Vượt qua sóng gió trầm luân
Vượt khơi vượt cạn gian truân lắm mà
Thương con mình chẳng có cha
Vọng phu bồng bế vào ra trông chồng
Bạn bên bồi chẳng động lòng
Lật bàn tay giữa dòng sông Thu Bồn
Giờ đây vẫn nổi như cồn
Ông bí thư xã vợ con đuề huề
Nhà cao cửa rộng đăm mê
Trời cao có thấy ai chê trách lòng
Bạn Vu Gia quyết một lòng
Bỏ quê lên phố hết lòng nuôi con
Con trai hai tám tuổi tròn
Học hành thành đạt vẫn còn nhỏ ghê
Ước ao muốn được về quê
Có cha có mẹ dễ bề vợ con
Trời cao trăng khuyết lại tròn
Con trai có mẹ mỏi mòn khuyết cha
Mối tình xưa thật đậm đà
Hai bờ ao ước một nhà nên duyên
Bên bồi sao quá ảo huyền
Tạo nên Tình Sử Bên Dòng Sông Thu…
Chiều 03/4/2018
Võ Xiêm
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang