Chùm thơ tình – Lê Phước Sơn (Quảng Trị)

02/08/23 – 08:08

Tác giả Lê Phước Sơn

 

TÌNH ĐƠN PHƯƠNG

Có một người luôn chế ngự hồn tôi
Ngày nức nở, đêm bồi hồi xao xuyến
Chỉ mong mỏi được cùng em hòa quyện
Mối duyên nồng quyến luyến mãi cùng nhau

Một trái tim luôn chất chứa u sầu
Yêu nhiều lắm nhưng lời đâu dám ngỏ
Nên thầm lặng một mình ôm nỗi nhớ
Gửi đêm dài những tiếng thở lời than

Tình đơn phương mà sao quá nồng nàn
Để tình cảm dẹp tan lời lý trí
Trái tim cứ đắm chìm trong mộng mị
Chỉ còn nghe lời thủ thỉ vô hình

Em dịu dàng thùy mị nét tươi xinh
Rất gợi cảm, ánh mắt nhìn đắm đuối
Môi chúm chím, mỗi lần cất tiếng gọi
Nghe chập chờn như sương khói vây quanh

Tình đơn phương vẫn cảm thấy dâng tràn
Khi biết được em bình an hạnh phúc
Thôi đành nhốt trái tim vào địa ngục
Để tự mình thao thức với màn đêm.

 

TÌNH THU…!

Cuối hè nắng rải lao xao
trên cành phượng thắm đón chào thu sang
Bóng ai thấp thoáng đầu làng
Nghiêng nghiêng nón lá vội vàng bước chân

Kìa thu đã đến… tần ngần
Như nuối tiếc tiếng ve ngân rộn ràng
Vấn vương những đóa cúc vàng
Dịu dàng gió hát bên hàng liễu xanh

Đêm thu thao thức từng canh
Se se nổi nhớ… cũng đành nhớ thôi
Hè đi thu đã đến rồi
TÌNH THU gửi giữa đất trời mênh mông.

 

QUẢNG TRỊ ĐÓN CHÀO EM

Tháng Bảy này QUẢNG TRỊ ĐÓN CHÀO EM
Về với biển êm đềm từng con sóng
Cửa Việt, Cửa Tùng mênh mang gió lộng
Nắng cuối hè rát bỏng những bàn chân

Về đi em với Quảng Trị yên lành
Thăm Thành Cổ đã rạng danh lịch sử
Sông Thạch Hãn, dấu tích còn nguyên đó
Của một thời máu đỏ nhuốm bờ lau

Cầu Hiền Lương canh cánh những u sầu
Khi mang nặng nỗi đau vì chia cắt
Ở hai phía mà không hề thấy mặt
Để bây giờ thấm nước mắt đoàn viên

Những Nghĩa trang từng hàng mộ xếp liền
Các anh đã nghỉ yên trong thầm lặng
Khói hương tỏa giữa ngày hè đầy nắng
Nước mắt rơi nghe nằng nặng tâm hồn

Em hãy về cùng anh đến Tà Cơn
Thăm Hướng Hóa xanh rờn màu hy vọng
Để cùng nhớ những tháng năm dậy sóng
Những chiến công vang vọng mãi sau này

Em hãy về – và sẽ thấy được ngay
Đất Quảng Trị một thời đầy huyền bí.
Mộc mạc thôi và dịu dàng dung dị
Em hãy về QUẢNG TRỊ ĐÓN CHÀO em.

 

ANH SẼ VỀ BÊN EM

Anh sẽ về khi trời chuyển mùa sang
Khi những đóa cúc vàng đua nhau nở
Khi chờ đợi đã dày thêm nỗi nhớ
Anh sẽ về trao duyên nợ cùng em

Ánh trăng thu nhè nhẹ lướt qua thềm
Anh quạnh vắng trong đêm dài cô lẻ
Trong giấc mộng sao ngọt ngào đến thế
Ước bây giờ anh sẽ ở cùng em

Vần thơ yêu thấm đẫm nụ hôn mềm
Vòng tay quyện ru êm nồng giấc ngủ
Trái tim níu tình yêu vào trú ngụ
Mối tình duyên ấp ủ tháng năm dài

Anh sẽ về khi nắng hạ tàn phai
Gió thu thổi đan cài qua ngõ vắng
Khi em cứ đợi chờ trong im lặng
Trông ngóng về bao ngày tháng chia xa

Anh về trong ánh nắng buổi chiều tà
Hoàng hôn phủ tình ta thêm đằm thắm
Thắp ngọn lửa trái tim hồng sâu đậm
Anh trở về ta cùng nắm tay nhau…

 

CUỐI HẠ RỒI EM NHÉ, HÃY VỀ THÔI

Cuối hạ rồi
em nhé, hãy về thôi
Bến sông xưa đợi chờ trong nhung  nhớ
Bao thăng trầm khiến bên bồi bên lở.
Vẫn trọn tình, năm tháng chẳng phai phôi

Cuối hạ rồi
em nhé, hãy về thôi
Ta tìm lại thuở ban đầu vụng dại
Khi xa nhau nghẹn ngào trong khắc khoải
Nỗi niềm riêng theo dòng nước trôi xuôi

Cuối hạ rồi
em nhé, hãy về thôi
Ta bên nhau gọi đam mê trở lại
Cho yêu thương rạo rực tràn ân ái
Ngọn lửa tình đốt bỏng trái tim côi

Cuối hạ rồi
em nhé, hãy về thôi
Đón mùa thu với sắc vàng hoa cúc
Tiễn Hạ đi tình đong đầy ký ức
Lòng lại bâng khuâng, xao xuyến, bồi hồi…

Cuối hạ rồi em nhé hãy về thôi…

Lê Phước Sơn

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: