02/08/23 – 10:08
NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG
Sài Gòn hoa lệ chẳng có mùa đông
Sao lại nhớ heo may hoài đến vậy
Nơi quê mình chắc giờ lạnh biết mấy
Gió bấc về run rẩy lá trên cành.
Em thêm áo nhớ đừng để mong manh
Trên lối cũ đường quen trời buốt giá
Nhớ ngày nao ta vụng dại thiết tha
Em thẹn thùng làm mùa đông hờn dỗi.
Gió đầu mùa bên hiên nhà đứng đợi
Em lặng tìm trong nhung nhớ mùa sang
Yêu tha thiết dẫu tình lỡ muộn màng
Để sầu rơi trong tiết lạnh đông sang.
Tình khắc khoải lệ vo tròn năm tháng
Anh chẳng về cho vòng tay ấm lại
Ủ môi hồng khi gió lạnh bờ vai
Em cô đơn bên mùa đông xa ngái…
Sài Gòn, ngày 08/12/2022
Quốc Trung
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang