Hoài niệm thu – Thơ Sử Ngọc Sinh

02/08/23 – 03:08

Tác giả Sử Ngọc Sinh

 

HOÀI NIỆM THU

Ai níu gọi để thu về bảng lảng
Lá ươm vàng, cây khe khẽ, rung rinh
Ai khéo đơm để thu ăm ắp tình
Bao kỷ niệm ùa về theo gió hát?

Mưa ươm ngọt cho hương thu dào dạt
Cúc rắc vàng, lấp lánh cả mùa thơm
Sen đượm hồng, lành dịu ướp sắc đơm
Tranh thủy mặc dâng trao đời rực rỡ

Ai thêu dệt rồi gói thành thương nhớ
Gởi mây trời mang đến cõi miền xa
Dẫu mai sau mơ ước sẽ tan nhòa
Mong ký ức đừng hóa thành ảo ảnh

Mây lãng đãng, vờn trăng treo tròn vạnh
Chốn Cung Hằng: Cuội lạc lối, bơ vơ
Ôm gốc đa rồi khao khát, đợi chờ
Duyên níu buộc để đôi tròn lứa đẹp

Thu vô tận mà tình yêu quá hẹp
Để hững hờ, người cứ bước chân đi
Nhói lòng ai, nghẹn đắng nói câu gì
Thôi cố nén, nghe tim buồn tê tái!

Thu ngan ngát, vườn thơm đầy hoa trái
Ai no đầy, phồn thực bởi yêu đương
Mơ với tay để chạm ngõ thiên đường
Để ân ái ngọt mùi men hạnh phúc!

Thu hoài niệm – Cung sầu như hối giục
Ngoái lại nhìn, hoang hoải… một trời đau!

Vu vơ nhìn thu sang, 01/8/2023

Sử Ngọc Sinh

Ảnh minh họa internet

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: