03/08/23 – 07:08
BAO CẢM XÚC…
Bao cảm xúc không có tên để gọi
Biết rằng yêu sao khó nói lên lời
Ngày lại ngày dạ nhớ lắm người ơi
Đêm thấp thỏm đếm sao trời buồn quá
Ta cô ấy cả hai điều xa lạ
Vừa mới quen khi nắng hạ vỗ về
Nàng dịu dàng xinh đẹp ở thôn quê
Da trắng nõn tràn trề đầy nhựa sống
Từ lần đó lồng ngực luôn rung động
Năm canh dài nằm trăn trở nào vơi
Hồn ngẩn ngơ ngắm đỉnh núi xa vời
Mắt ngơ ngác nhìn đàn dơi bắt muỗi
Tay cầm ảnh mãi mơ màng đắm đuối
Mái tóc dài như dòng suối trong xanh
Miệng cười tươi khuôn mặt rõ hiền lành
Để ai đó dưới trời hanh ngóng đợi
Dẩu dù chỉ tin nhắn chào ngày mới
Mà trông hoài càng vời vợi cách xa
Mình một mình quanh quẩn ở trong nhà
Bỗng điện thoại đỗ chuông la in ỏi
Thật hồi hộp khi vừa nghe giọng nói
Mà bấy lâu làm đau nhói con tim
Lũ dế mèn say nắng ngủ im lìm
Để huynh tỷ bên nhau tìm hạnh phúc.
02/8/2023
Duy Hoàng Duy
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang