04/08/23 – 08:08
TRỞ LẠI CHỐN XƯA
Ơi Quảng Ngãi! Ta trở về rồi đó
Con đường xưa lối cũ nhỏ đâu còn
Em đâu rồi anh mãi nhớ mùi son
Hương theo gió lúa non vừa mới trổ
Tam Thương* bến xa rồi chẳng còn chỗ
Thuyền xuôi dòng bến đỗ khách còn đâu!
Dòng sông kia lượn lờ gợn sắc màu
Khoan nhặt mái chèo lắng sâu Trà Khúc*
Quê hương thắm tình dòng sông trong đục
Nhớ thuở xa xưa điệp khúc ân tình
Buổi sáng thường đón gió nắng bình minh
Chèo mái đẩy khúc ca tình xứ Quảng
Âm văng vẳng xuôi dòng vào mỗi sáng
Cầu Trường Xuân* miên man nhớ đôi bờ
Bắc cùng nam nghĩa tình bởi vần thơ
Vẫn còn đọng lòng người chờ năm tháng
Tà dương rực buổi chiều màu sắc rạng
Thạch Bích* ôi lưu luyến áng thơ tình
Đất và người thơ mộng miền đất xinh
Khắc sâu nghĩa lung linh chiều xuống núi
Tôi đi mãi những con đường phố cuối
Hồn ngất ngây ký ức tuổi thơ về
Hàng mẹ tây cánh diều thả ven đê
Chiều nay lại hồn đê mê chốn cũ.
Sài Gòn, 31/7/2023
Nguyễn Thanh Vinh
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang