04/08/23 – 02:08
CÂU THỀ VÀNG ĐÁ
ANH yêu hỡi nỗi lòng em đó
ƠI chỉ là nho nhỏ lời thương
ĐỪNG bao giờ nói sai đường
ĐỂ đời con gái phải vương kiếp buồn
EM san sẻ ngọn nguồn anh hiểu
SẦU đau vì còn thiếu niềm tin
DÙ sao thì vẫn đan tình
CHO tròn thệ ải lung linh ái nồng
DÂU bố mẹ là lòng mong ước
BỂ ải nào cũng vượt bước qua
DỆT cho tình thắm đậm đà
CÂU thề luôn giữ gấm hoa muôn đời
ĐÁ dẫu có mòn vơi chăng nữa
VÀNG thật thì dù lửa chẳng sao
ANH ƠI ĐỪNG ĐỂ EM SẦU
DÙ CHO DÂU BỂ DỆT CÂU ĐÁ VÀNG.
Nguyễn Thị Tuyết Hương
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang