05/08/23 – 02:08
THU QUYẾN RŨ
Thu mang tĩnh lặng dịu êm
Đếm bao giấc mộng êm đềm, bình an
Cài đan cảm xúc dâng tràn
Can dán, sâm lấn, miên man, nao lòng
Trời trong xanh dệt nắng hồng
Thinh không trút lá, lá bồng bềnh rơi
Bướm thời chấp chới dạo chơi
Lòng người trống vắng, tình đời luỵ vương
Gió thường réo rắt muôn phương
Gieo thương gửi nhớ, đoạn trường, đa đoan
Hoan hỷ chàng thiếp – hồng loan
Ngập tràn, trầm lắng cung đàn “tương tư”
Đẹp từ câu hát, phong thư
Lá như xào xạc – đêm thu mơ màng
Lá Bàng gió cuốn dọc ngang
Phong đang lãng đãng, mơ màng mắt ai
Cúc lại e ấp sớm mai
Trái bòng rám nắng, “thảm dài” họa my
Phân kỳ – kẻ ở người đi
Tình si hoang hoải, bờ mi lệ nhòa
Nắng xòa vàng rực luống hoa
Tỏa hương thơm ngát quanh ta, khung trời
Bởi thu quyến rũ tuyệt vời
Trăng thời vằng vặc, rạng ngời trong đêm
Ti gôn ém nhẹm dịu êm
Gợi thêm nỗi nhớ, cảnh thêm u hoài
Quỳnh “mải” khoe sắc bên ai
Ngắm hoài em gái trang đài, tươi xinh
Thu vịnh thơ mộng hữu tình
Giai nhân tuyệt sắc trung trinh, vẹn toàn
Quân tử soán ải mỹ nhân
Thu phân – danh phận “phụng lân” sum vầy!
Vũ Văn Khánh
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang