05/08/23 – 04:08
VẤN VƯƠNG
Trăm năm tìm đâu thấy tri kỷ
Ta tỉnh hay mê nỗi đoạn trường
Tiếng nhạc buồn vang vãng bởi từ ly
Một kiếp vương mang nỗi đọa đày
Quá khứ qua rồi sao vẩn bồi hồi con tim nhỏ
Làn môi khô rát chợt miên man
Như gió lào giữa trưa hè oi ả
Ta đã già rồi tóc chuyển bạc người ơi
Biệt ly rồi sao ta mãi vấn vương
Bởi đêm khuya tỉnh mịch mình ta
Nên ta mãi ôm nửa mãnh trăng gầy
Tình gieo thương nhớ vẫn hoài nhớ mong
Ta xa người mắt lệ nhòa cay
Ngày ly biệt trong niềm thương nổi nhớ
Một thoáng yêu thôi gieo vạn kiếp sầu
Tình ngang trái nay đã nhạt phai.
Hoàng Mừng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang