Nguyễn Dậu: Chùm thơ 001

08/08/23 – 04:08

Tác giả Nguyễn Dậu

 

HÓC MÔN TÔI VỀ

Theo câu ca tôi về
Thăm Hóc Môn yêu dấu
Mưa chiều giăng ngập lối
Con phố buồn hanh hao.

Hóc Môn tự thuở nào
Như xuyến xao nồng say
Một thời ta mê mãi
Ấp yêu một vòng tay.

Đêm nay trời không sao
Mây giăng sầu nhung nhớ
Công viên như mơ màng
Nhạc buồn ai ngân vang.

Mười tám thôn vườn trầu *
Ngã Ba Giồng lịch sử
Như vọng về quá khứ
Một thời bao chiến công.

Hóc Môn giờ đổi mới
Đi lên theo từng ngày
Toàn dân tay chung tay
Kết đoàn ta xây dựng.

Chiều Hóc Môn miên man
Thầm thì ta lãng du
Ta lạc loài giữa phố
Tiếng sầu ai như ru.

Đêm Hóc Môn tự tình
Ta một mình dạo bước
Hanh hao mưa mơ màng
Nỗi sầu ta riêng mang.

Hóc Môn ta lại về
Trầm tư trong hoang lạnh
Như sóng mãi hôn bờ
Để giờ ta bơ vơ.

Hóc Môn chiều mộng mơ
Câu thơ buồn nặng nợ
Âm vang một lời thề
Yêu lắm một miền quê.

Hóc Môn, 03/7/2023

Ảnh tác giả

 

ĐỨC TÂN TÔI VỀ

Đức Tân ơi! Tôi lại về
Thầm thì tôi gọi mãi tên quê
Nhớ sao kỷ niệm ngày xưa ấy
Như vẫn còn đây câu ước thề.

Tôi lại về đây em đã xa
Tình xưa ngày ấy đã phôi pha
Cô đơn tôi gọi trong miền nhớ
Nghe vọng đâu rồi ta với ta.

Đức Tân, 01/7/2023

Ảnh tác giả cung cấp

 

TRĂNG VÀ EM

Bao năm rời xa quê
Chiều nay tôi về lại
Nhìn vầng trăng mê mãi
Thấy nhớ trăng vô cùng.

Ánh trăng sáng mông lung
Như quyện vào nỗi nhớ
Lắng sâu trong hơi thở
Ôi vầng trăng quê mình.

Có khi buồn trăng vơi
Có khi vui trăng tỏ
Ôi quê nhà ta đó
Trăng muôn đời tỏa hương.

Thương lắm vầng trăng ơi
Dẫu qua bao cuộc đời
Trăng vẫn còn sáng mãi
Trăng quê tôi  đầy vơi.
Trăng muôn đời của ta
Có bao giờ em nhớ
Ngày qua rồi tình qua
Nụ hồng cũng bay xa.

Tôi yêu trăng như em
Yêu nồng nàn tha thiết
Có khi nào em biết
Trăng và em tự tình.

Đã bao mùa trăng qua
Ta xa nhau từ đó
Trăng cũng buồn chẳng tỏ
Trăng dỗi hờn phôi pha.

Ôi vầng trăng quê nhà
Muôn đời tôi nhớ mãi
Tuổi thơ cứ theo về
Trăng sáng tỏa đường quê.

Trăng cho bao kỷ niệm
Của một thời ấu thơ
Tung tăng và ca hát
Ôi nhớ thương vô bờ.

Ta xa trăng từ dạo
Vầng trăng khuyết hanh hao
Như tình yêu từ ấy
Cứ làm ta xuyến xao.

Tình yêu bao lắng sâu
Vầng trăng nào kỷ niệm
Mãi đong đầy lưu luyến
Nhớ trăng và nhớ em.

Ta yêu trăng thật nhiều
Ta yêu em nồng say
Trăng ngào ngạt hương bay
Như tình em trong đó.

Mãi theo ta tháng ngày…

Long An, 12/6/2023

*Bài thơ đạt giải A trong cuộc thi viết về Quê hương do Báo Văn nghệ tổ chức…

Ảnh tác giả cung cấp

 

MAI TÔI VỀ

Mai tôi về thăm lại quê hương
Thăm mái trường xưa có bạn bè yêu dấu
Thăm lại dòng sông của những ngày thơ ấu
Tắm nước tung tăng bơi lội dưới trời chiều.

Mai tôi về thăm lại xóm quê tôi
Đã một thời yêu mộng mơ bao kỷ niệm
Con đường xưa với bao nhiêu hoài niệm
Vẫn theo tôi đi qua mỗi bước đăng trình.

Mai tôi về thăm lại mảnh vườn xinh
Nơi có luống rau xanh có giàn bầu tươi mướt
Có bờ ao mãi rì rào con nước
Như vỗ hẹn hò theo nhịp bước thời gian.

Mai tôi về thăm lại những thôn làng
Mùa lúa chín miên man trên quê mẹ
Thoáng đâu đây trong gió chiều thổi nhẹ
Có nắng ru buồn khe khẽ cánh diều bay.

Mai tôi về tìm lại những nồng say
Có bến tương tư có men đời chua ngọt
Có những thương đau có nụ cười đau xót
Có tiếng thì thầm rơi rớt giữa trời đêm.

Mai tôi về hôn thật khẽ thật êm
Hôn những thương yêu cứ hoen màu đau khổ…
Hôn những ân tình nghĩa sâu nặng nợ
Hôn những cuộc đời vụn vỡ giấc mơ hoang.

Mai tôi về bao nỗi nhớ xốn xang
Bè bạn hỡi có ai còn ai mất…
Đứa giàu sang đứa nhà cao chất ngất
Đứa lụi tàn đau xót tấm thân côi.

Mai tôi về thăm lại chị tôi
Gãy cánh đò đưa đã một thời dang dở
Lặng lội nuôi con âm thầm nặng nợ
Vẹn nghĩa tương phùng mái tóc điểm màu sương.

Còn lại gì trong nỗi nhớ niềm thương
Gạt những nỗi đau chị âm thầm chịu đựng
Tần tảo nuôi con như cây vươn thẳng đứng
Không chút lụy phiền nao núng trước phong ba.

Mai tôi về thăm lại quê cha
Thôn tư* đó là nơi nhà tôi ở
Dẫu đi xa trong tôi luôn mãi nhớ
Nơi ôm ấp chở che cho tôi được thành người…

Mai tôi về lòng dào dạt niềm vui
Con đường mới thênh thang nhà mới mọc
Đã qua rồi một thời bao khó nhọc
Củ nấu thay cơm  vất vả đến trăm bề.

Mai tôi về lòng rạo rực đê mê
Người và cảnh tràn trề bao sức sống
Quê tôi ơi! Bao đời nuôi ước vọng
Vang khúc khải hoàn chắp cánh dựng tương lai

Mai tôi về thăm lại bóng hình ai
Đã một thời yêu vấn vương bao kỷ niệm
Tình yêu nào mãi còn đây lưu luyến
Mà bóng hình ai cứ xa đến mịt mờ

Mai tôi về tìm lại những vần thơ
Ghép chữ “yêu thương” trong vô vàn nỗi nhớ
Ghép chữ “quê thôn” cứ mãi hoài vụn vỡ
Mà cứ lãng quên như thầm gọi ta về

Long An, 30/5/2023

*Thôn 4:Thuộc xã Đức Tân. Mộ Đức QN

Ảnh tác giả

 

MƯA CHIỀU NHỚ CON

Hôm nay trời đỗ mưa chiều
Ba nghe trong dạ nhớ nhiều về con
Bây giờ con đã lên non
Nhớ thương chiều vắng lối mòn vọng xa.

Chắc giờ trong cỏi tha ma
Biết mưa có dột ngôi nhà của con
Mưa chiều se thắt héo hon
Nơi xa ba mãi vẫn còn nhớ thương.

Xót xa trong cỏi vô thường
Con về cát bụi nắng vương bạc sầu
Mưa chiều rĩ rã cứ rơi.
Rền vang sấm chớp như lời khóc than.

Đêm đêm ba cứ mơ màng
Con tôi giờ đã ai mang đi rồi
“Sao không đem trả cho tôi.”
Để tôi thương nhớ – để tôi đợi chờ.

Giọt sầu rơi lệ trong thơ
Như lời ai khóc ngẩn ngơ mưa chiều
Nghĩa trang trầm mặc đìu hiu
Nhìn mưa rơi rụng mây chiều vương bay.

Dấu yêu con hỡi có hay
Ngủ yên con nhé đắng cay cuộc đời
Con về tiên cảnh dạo chơi…
Nghe mưa nghe gió trùng khơi mịt mờ.

Mưa chiều nhỏ xuống thành thơ
Nghe mưa rơi rụng ba chờ mãi con.

22/5/2023

Ảnh tác giả cung cấp

Nguyễn Dậu

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: