08/08/23 – 04:08
GIỌT NẮNG CUỐI CHIỀU
Ngậm ngùi nhặt giọt nắng rơi
Gửi về phương ấy cho vơi nỗi lòng
Biết rằng chẳng thể đợi mong
Khi anh gửi ánh nắng hồng ban mai
Về trong muôn tiếng thở dài
Cuối chiều nắng cũng nhạt phai mất rồi
Một mình bước giữa đơn côi
Bóng anh chìm khuẩt dưới trời hoàng hôn
Nén vào lồng ngực giọt buồn
Bờ môi rưng rức lệ tuôn nghẹn ngào
Sóng lòng cuồn cuộn nỗi đau
Đôi bờ xa cách nhịp cầu trái ngang
Trời gây chi cảnh phũ phàng
Để mình hai đứa đa mang nỗi sầu
Thuyền tình dạt bến sông sâu
Chòng chành trôi giữa hai đầu nhớ thương.
Nguyễn Ngọc Bích
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang