09/08/23 – 08:08
“GIẾNG KHƠI” QUÊ MẸ
Về quê ngồi ngắm “giếng khơi”
Bâng khuâng lại nhớ cái thời trẻ trâu
Đứng bên thành giếng thả gầu
Lắc qua lắc lại ngẩng đầu kéo lên
Xoa đầu thỏ thẻ Mẹ khen
Tuổi tuy còn nhỏ đã nên việc rồi
Tôi nghe thỏa chí mĩm cười
Mẹ bảo tôi gắng nên người nghe con
Nhớ thời mẹ tuổi còn son
“Giếng khơi” mẹ gánh áo sờn cả vai
Chân đi bước ngắn bước dài
Tháng năm kẻo kẹt cũng phai xuân hồng
Giếng quê vị ngọt thanh trong
Tựa như tình mẹ trải lòng cho ta
Ngọt ngào hương vị quê nhà
Một thời gắn bó thiết tha nặng lòng
Nay về dạo bước đầu thôn
“Giếng khơi” kỷ niệm vẫn còn ở đây
Đâu còn dáng mẹ hao gầy
Thuở xưa mẹ vẫn mỗi ngày ghé qua
Ngọt thanh nước giếng quê nhà
Ngày xưa nhớ ít… giờ xa nhớ nhiều…
Sài Gòn, 26/9/2021
Lê Phương
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang