10/08/23 – 08:08
NGẬM NGÙI NGẮM TRĂNG
Trăng vàng võ nhạt dần đêm đông lạnh
Anh bên thềm chạnh nhớ đến người xưa
Thu đã đi, đông trở lại mấy mùa
Mây vần vũ gió lùa trong đêm vắng
Trăng gầy guộc bởi nhớ ai năm tháng
Nhạt sắc vàng do vắng bạn tình nhân
Mờ mờ soi suốt cả hết năm canh
Anh thờ thẩn tựa như cành liểu rũ
Bên song cữa mơ về em đang ngủ
Cạnh bên ai, liệu có đủ ấm nồng
Hay lạnh lòng và giá buốt đêm đông
Có thao thức, trông mong mình gặp lại
Không bên nhau khoảng đường thêm xa ngái
Đến với nhau thì ái ngại lắm điều
Yêu rất nhiều trao gởi có bao nhiêu
Em còn nhớ buổi chiều đông năm ấy?
Sợ xa anh, em cầm tay run rẩy
Mắt ủ buồn dòng lệ chảy hoen mi
Tựa vai anh, em cất tiếng thầm thì
Em vẫn mãi của anh, Thi Anh nhé
Hạnh phúc nào hơn có lần như thế
Mà giờ đây phải chia rẽ làm hai
Nhớ thương em anh biết tỏ cùng ai
Trong đêm vắng dưới trăng gầy mờ nhạt.
Phạm Thi
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang