Nhìn vào hư không – Thơ Võ Xiêm

10/08/23 – 09:08

Tác giả Võ Xiêm

 

NHÌN VÀO HƯ KHÔNG

Giận trời giận đất giận mây
Gây mưa bão lũ tháng ngày gieo neo
Gây cho bao cảnh đói nghèo
Tang thương mất mát gieo neo cảnh đời
Ai gây ra cảnh tày trời
Mất cha mất mẹ xa rời người thân
Tám người cùng mất một lần
Nhìn trong sâu thẳm người thân đâu rồi
Rùng mình đổ cả núi đồi
Vùi sâu nhà cửa đâu rồi người thân
Trà  Leng sâu thẳm đang cần
Ra tay cứu giúp người thân trở về
Hôm rồi em mới đi về
Gặp cha gặp mẹ quà quê gói tròn
Trong gói lá nắm xôi ngon
Đi ra tiếng vọng cha còn nhắc đây
Cố gắng học đấy nghe mày
Đừng ham chơi đấy về đây coi chừng
Giờ về đôi mắt rưng rưng
Mất cha mất mẹ núi rừng Trà Leng
Tuổi thơ giờ có gì bằng
Người thân ruột thịt Trà Leng đâu rồi
Em Hải mười bảy tuổi thôi
Ruột đau như cắt đứng ngồi không yên
Nhìn sâu thẳm khoản trời riêng
Hư không ơi hỡi linh thiêng cội nguồn
Ai gieo cái cảnh đau buồn
Mất cha mất mẹ mất luôn gia đình
Giờ đây còn lại một mình
Nhìn trong sâu thẳm phận mình làm sao!
Hư không chẳng khóc chẳng gào
Bằng đôi mắt trẻ lọt vào thiên nhiên
Xin cho một chút bình yên
Không còn thảm cảnh dành riêng cho người
Xin cho tròn một nụ cười
Tuổi thơ đều được vui tươi trong đời
Xin cho yên tĩnh đất trời
Không con cái cảnh màn trời chiếu sương
Xin cho cả một con đường
Tương lai hạnh phúc tình trường ấm êm
Xin cho ngày cũng như đêm
Mọi miền Tổ quốc êm đềm làm sao
Cho em một khoảng trời nào
Em trai mười bảy nhìn vào hư không…

31/10/2020

Võ Xiêm

Ảnh minh họa internet

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: