10/08/23 – 02:08
BÌNH ĐỊNH QUÊ MÌNH
Anh ơi…! Bình Định quê mình
Núi non trùng điệp biển tình bao la
Em về Xứ Nẫu quê nhà
Tây Sơn đất võ ngợi ca muôn đời
Anh hùng áo vải một thời
Tảng nền phùng vĩ sáng ngời nước Nam
Bao la biển bạc rừng vàng
Quy Nhơn Ghềnh Ráng thênh thang ngỡ ngàng
Lời thơ vang mãi bác Hàn
Đời đời soi sáng trăng vàng tỏa bay
Hầm Hô Nhơn Lý đêm ngày
Đón người du khách hò hay bên đàng
Ai về Bình Định ghé ngang
Mua bầu rượu đá cùng nàng ước mong
Uống rồi luôn mãi khắc lòng
Cô em gái nhỏ tay đong rượu hèm
Ấm lòng nâng chén tình thêm
Hồng lên má chị êm đềm thân anh
Ghé thăm vùng đất an lành
Trái cây thơm ngọt Vân Canh làm quà
Ngỏ mời quan khách từ xa
Thỏa lòng dạo mát chiều tà sân ga
Tháp Chàm xưa nét hài hoà
Lên chùa Ông Núi hương hoa phía trời
Trầm hương phản phất tâm khơi
Tam Quan khi đến em mời dừa ngon
Nước sông An Lão mãi còn
Đề ghi biển đẹp cá ngon ắp thuyền.
Nguyễn Thúy Mỹ
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang