Nguyễn Lê: Chùm thơ 001

11/08/23 – 02:08

Tác giả Nguyễn Lê và phu nhân

 

KHÁT LỊM

Điệu đàng chi cho trời đất hờn ghen
Phận hồng nhan hưởng phúc phần tri kỷ
Soi mặt hồ ngắm tà dương bừng dậy
Hứng vàng thu rơi rụng cuối đường chiều

Ghềnh đá níu ghìm con sóng phiêu diêu
Nhẹ cánh thiên di về miền cát trắng
Biển ngỡ ngàng đón giấc chiều phiêu lãng
Khát khao nào lịm nắng phía hoàng hôn.

Làng Vân, tháng 8/2023

Ảnh tác giả cung cấp

 

TIẾNG KHUYA (1)
                       
Tiếng khua rơi trước hiên nhà
Ngổn ngang ký ức ngày xa vọng về
Thả hồn neo đậu bến quê
Rêu phong ngõ vắng bốn bề thinh không.

20h 5/8/2023

Tác giả và phu nhân

 

THU LAO XAO

Mình về nhặt nắng hong khô
Hứng mưa đong đếm cũng vừa xênh xang
Gió khua mây bủa lên ngàn
Lao xao thu đã về ngang ngõ nhà.

Làng Vân, 12/7/2023

Phu nhân của tác giả

 

VẪN CÒN SÓNG CUỘN ĐÁY SÔNG

Em còn dư ít chanh chua
Mặn mòi chia sớt cũng vừa thảo thơm
Đậm đà nêm chút dỗi hờn
Uống đi cho cạn say cơn mộng thừa

Đong đưa mấy độ cho vừa
Đào phai liễu ủ chơ vơ chốn nào
Nâng chén rượu… chạm lao xao
Giọt cay giọt đắng tình nào lên men

Xót xa nham nhở hờn ghen
Mân mê nhấm nháp khát thèm vì đâu?
Sang canh mõ gỗ trống chầu
Lầu son gác tía còn đâu hỡi người

Thói đời ngã ngớn trêu ngươi
Chiều nghiêng bóng ngã rã rời tấm thân
Bến chờ sương trắng nắng tàn
Lênh đênh bèo dạt tình loang lổ rồi

Dềnh dàng trong đục dòng trôi
Còn chăng nắm níu gọi mời đẩy đưa
Cuộn cuồn sóng vỗ sông ơi
“Trời đày” phận thiếp bời bời… này sông.

Chiều làng Vân, 7/7/2023

Ảnh tác giả cung cấp

 

NẮM CHẶT TAY NHAU ĐI TẬN CUỐI CON ĐƯỜNG

Mình già thật rồi phải vậy không anh
Tóc điểm hoa râm bạc màu năm tháng
Hẳn mình đã già… mắt mờ da nám xạm
Chằng chịt chân chim xếp kín cuối chân mày

Trả lời em đi… rồi sẽ đến một ngày
Làng gọi tên mình lên đình vui yến hội
Sợ vướng Parkinson chân tay run lẩy bẩy
 Alzheimer… lú lẫn khóc lại cười

Dấu chân nào đi qua tháng ngày dài
Mình trở về đây lần tìm bao kỷ niệm…
Lúa níu chân ai tỏa hương đồng gió nội
Hai đứa nhặt tìm mảnh trăng vỡ ghép đôi

Sợi thắm tơ đời vấn vít mãi không thôi
“Hương bưởi thơm cho lòng bối rối”
Anh lướt nhẹ cung đàn để lòng em bổi hổi
Mang hết dại khờ trao trọn phút đắm say

… Bước lục tuần mình ước mãi bên nhau
Lối cũ ta về qua đoạn trường nông nổi
Chẳng nghĩ vẩn vơ… hết ghen tuông hờn dỗi
Chậm rải bước chân ngắm vàng nắng cuối trời

Nỗi ưu phiền thả nhẹ xuống dòng trôi
Một đời chắt chiu bao dung thấu hiểu
Tài sản nổi chìm giữa ngộn ngồn yêu dấu
Nắm chặt tay nhau đi tận cuối con đường…

Làng Vân, 25/6/2023

Tác giả và phu nhân

Nguyễn Lê

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: