12/08/23 – 07:08
MIỀN QUÊ MỘT THUỞ
Những đêm dọi ánh trăng vàng
Mênh mang nỗi nhớ mơ màng gió lay
Thời gian không chút ngừng tay
Cuốn theo chiều gió đưa đầy hạt sương
Lâm thâm ướt đẫm quanh tường
Hè rồi đã vội mơ màng qua thu
Bồng bềnh tiếng hát mẹ ru
Chân trời góc bể đời như cánh diều
Mênh mông con nước thủy triều
Dòng Nhe* sóng vỗ ước nhiều trong tôi
Núi Cài* tỏa nắng vàng tươi
Là đây quê cũ chốn nơi quê nhà
Mái đền Đại Bản* thiết tha
Giếng làng trong vắt giờ già vẫn trong
Vàng tươi biển lúa ngóng trông
Véo von tiếng sáo mục đồng chiều quê
Đường xưa sỏi đá đi về
Nỗi lòng tôi với bạn bè vấn vương
Thương ai vất vả trăm đường
Giờ về nhớ quá quê hương tôi về
Đã hai thứ tóc trên đầu
Quê hương xa cách đã lâu lắm rồi
Chợt nghe gà gáy bồi hồi
Chôn nhau chốn cũ cả trời bình minh.
(* là những địa danh nơi quê hương của tác giả)
Tối: 24/6/2023
Dương Tâm
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang