12/08/23 – 10:08
CHA MẸ ƠN TRỌNG
Đi đâu cũng nhớ quê nhà
Nhớ canh rau muống nhớ cà dầm tương
Nhớ từng hình ảnh mẹ thương
Thương cha vất vả nắng sương dãi dầu
Dù đi bất cứ nơi đâu
Làm sao quên được những câu ru hời
Làm sao quên được người ơi
Làm sao quên được mẹ tôi mỏi mòn
Mẹ cha tất cả vì con
Công ơn dưỡng dục lớn hơn biển trời
Cha thương không nói bằng lời
Chỉ qua ánh mắt rạng ngời dịu êm
Tình cha như ánh sao đêm
Âm thầm tỏa sáng bên thềm thời gian
Đôi khi lệ mặn chứa chan
Nuốt vào trong ngực không tràn bờ mi
Mẹ thì cực khổ xá gì
Thức khuya dậy sớm việc chi cũng làm
Có khi tiếc việc quá tham
Thu gom tiện tặn mẹ kham khổ nhiều
Thế nên đừng để quạnh hiu
Cha trông mẹ ngóng sớm chiều nhớ thương
Mẹ là suối mát quê hương
Cha là Tùng – Bách con nương trọn đời
Tình cha nghĩa mẹ tuyệt vời
Bạc vàng đâu sánh phần đời mẹ cha
Đi đâu cũng nhớ quê nhà
Bát canh mẹ nấu – ấm trà cha đun.
Cần Thơ, ngày 06/8/2022
Nguyễn Dũng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang