12/08/23 – 11:08
CÔ GÁI MÙA THU
Cô gái mùa thu
Gom lá vàng bện thành tổ ấm
Hứng giọt sương mai ướp trà thơm vị đượm
Sóng sánh ánh vàng như mật ngọt ươm tơ.
Cô gái mùa thu
Giang dở một giấc mơ
Giấu vị mặn mòi vào câu thơ luyến tiếc
Vệt nắng quái chiều in hằn sâu mắt biếc
Chao chát một trời thương.
Cô gái mùa thu
Khắc khoải vô thường
Chiếc lá nhẹ rơi cũng vấn vương đến lạ
Nồng nàn thiết tha với cỏ cây hoa lá
Thổn thức một trời mơ.
Cô gái mùa thu
Thả hồn vào câu thơ
Giấc mơ đời chênh chao nếm trãi
Lặng lẽ chiêm nghiệm biết đâu là lẽ phải
Gồng gánh một bình yên
Cô gái mùa thu
Đã quên hết muộn phiền
Quên cả giận hờn vô tâm lòng người khó đoán
Quên tháng ngày oằn mình tính toán
Lặng thầm miền du miên
Cô gái mùa thu
Đi giữa những dịu hiền
Nồng nàn hương hoa sữa
Nắng vàng mơ cúc đơm bông rực rỡ
Chậm dãi từng bước chân.
Cô gái mùa thu
Hết rồi những phân vân!
Phạm Thu
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang