12/08/23 – 02:08
CÀ PHÊ BUỒN
Ngồi một mình đợi em nơi quán vắng
Quán cà phê buồn ngày đó hẹn nhau
Cà phê nâu em gọi vẫn ngọt ngào
Ly em ly anh khác nhau nhưng cùng đắng
Một mình anh cô đơn nơi quán vắng
Chờ em hoài sao mà chẳng thấy em
Không gặp được đâu nhưng vẫn chờ thêm
Cà phê đắng mà trong lòng rất nhớ
Cà phê buồn ngồi uống chỉ mình mơ
Nhớ về em nhớ mái tóc đen huyền
Đôi mắt xinh xinh với nụ cười duyên
Lòng xao xuyến bồi hồi con tim nhỏ
Anh nhớ mãi những buổi chiều hôm đó
Chút hương nồng một thuở nắm tay nhau
Hòa nguyện nhau trong hơi thở ngọt ngào
Cà phê nâu cứ nhỏ hoài từng giọt
Hương cà phê gợi nỗi nhớ rất ngọt
Ngồi đợi em nhấp những giọt tình xưa
Cà phê nâu em gọi anh để chừa
Anh vẫn tin nhớ chiều xưa em đến.
Đỗ Vũ Phong
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang