14/08/23 – 08:08
EM HÃY LÀ EM THẾ THÔI
Em đừng như áng mây bay
Anh chẳng bao giờ với tới
Em đừng như là con suối
Để rồi tuôn chảy về sông.
Em đừng như chiếc cầu vồng
Bảy sắc thoáng qua vụt tắt
Em đừng như là khoảnh khắc
Phút chốc đi vào hư vô.
Em đừng lắm mộng nhiều mơ
Để anh lẻ loi thực tại
Đừng là hoa cho ai hái
Để anh nuối tiếc khôn nguôi.
Em hãy là em thế thôi
Như tháng ngày qua gần gũi
Đừng nhìn sang bên kia núi
Bên ấy mây đen kín trời.
Trần Thanh Phong
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang