14/08/23 – 03:08
LỜI THÌ THẦM CỦA GIÓ
Người vừa đến… và người đã vội đi
Vừa hẹn ước… đã biệt ly đôi ngả
Như cơn gió… ùa về rung cành lá
Rồi vô tư… lưu buốt giá quanh đây
Gió đến rồi nhưng gió vội đi ngay
Để mùa đông cứ loay hoay tìm mãi
Trong bao la và tận cùng trống trải
Lời thì thầm sót lại thoảng bên tai
Đâu biết rằng gió không của riêng ai
Không cố định, chẳng hình hài rõ nét
Xót mùa đông vẫy vùng trong giá rét
Lửa ngậm ngùi tặng hết chút tàn tro
Nào ai biết nơi ngọn nguồn của gió
Bí ẩn nào từng có phải chôn sâu?…
Mấy niềm vui và bao nỗi muộn sầu?
Đi cùng gió ngày mưa ngâu thấm đẫm
Gió hỡi gió… hãy làm cơn gió ấm!…
Đừng tin vào lời sấm nổi phong ba
Đừng theo mây vui bước mãi la cà
Mùa đông sợ bản tình ca lạnh ngắt
Gió về đây đừng mang theo dao cắt
Để trong ngoài thôi quặn thắt như nhau
Hãy mang theo ước hẹn buổi ban đầu
Hòa trong gió lời nguyện cầu tương ngộ
Người đến với mùa đông theo cơn gió
Rồi lướt nhanh cùng tiếng vó ngựa phi
Cho mùa đông say mãi tiếng thầm thì
Thoảng trong gió mỗi khi chiều vào tối
Gió hỡi gió… có nghe mùa đông gọi?
Tiếng con tim vang dội khắp sông hồ
Người phương nào?… hay tận cõi hư vô?
Sao nỡ để đống tàn tro nguội lạnh?
Gió trả lại mùa đông cùng cô quạnh
Người ra đi lảng tránh tiếng lòng ta
Lời thì thầm theo gió cuốn bay xa
Người biết không đó là lời tha thiết.
Hoàng Anh Dũng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang