Chùm thơ tình 4 dòng – Thơ Lương Khánh Vinh

14/08/23 – 04:08

Tác giả Lương Khánh Vinh

 

CÁCH XA

Con đường về nắng chiều vàng thôi thúc
Lá rơi nhiều như luôn thầm than thở
Em dặm trường lạc bước mãi tha phương
Đến rồi đi cô đơn sầu cách biệt.

 

QUẠNH HIU

Em về chợt nắng hờ dan díu
Mảnh tình mang nặng gánh quạnh hiu
Phố vắng em – bến bờ lạc lõng
Tâm muộn màng – lạ lẫm dấu yêu.

 

BIỂN CHIỀU

Một gốc trời xa hoàng hôn lặn
Chiều tàn én lượn cõi xa xăm
Sóng biển thì thầm như tiếc nuối
Ân tình sâu nặng mãi trăm năm.

 

TAN VỠ

Tình trong hờ hững dạ xót đau
Chốn cũ lặn tìm lạc bước nhau
Mắt buồn sầu úa trăng khuya vắng
Thổn thức đêm về mộng vỡ tan.

 

LẠC LỐI

Hồn tôi lạc cả đường đi tới
Sáng tỏa dịu dàng lúc ngẩn ngơ
Nhặt lấy tình xa tìm chút nắng
Ân tình muôn lối mãi rong chơi.

 

CHIỀU VÀNG

Hạ vàng hạt nắng lao đao
Yêu nhau chẳng đặng lệ trào mi giăng
Sao trời thổn thức vành trăng
Dấu yêu ngày đó lặng thầm nỗi đau.

 

HỒI ỨC

Tâm thổn thức đưa ta vào cõi nhớ
Gom góp nhặt yêu thương hồi ức cũ
Ân tình đó khắc ghi hoài lưu luyến
Lạc lối về muộn phiền cách chia xa.

 

THU MUỘN

Lá rơi muộn cả chiều thu
Chen nhau đổ xuống âu sầu tàn phai
Lá ơi! Lá rụng tìm ai?
Thu tàn chẳng đặng đêm ngày vấn vương.

 

CHIỀU BUÔNG

Một mình về – lặng lẽ hỏi vì sao?
Trần gian tục thênh thang đường vạn lối
Tình nhân rũ – gọi mời đêm tiếc nuối
Dĩ vãng buồn vây lối nhỏ chiều buông.

 

ĐÊM XUỐNG

Đèn lồng thỏ thẻ trăng sao
Thì thầm gọi khẽ mơ màng trao nhau
Chiều tà đậm sắc muôn màu
Không gian huyền ảo tháng ngày vấn vương.

 

SẮC HỒNG GIAI NHÂN

Giai nhân sắc diện môi hồng thắm
Suy tư mơ tưởng chút duyên ngầm
Đợi nhớ mong chờ người đâu đó
Đặng cả tình ai lỡ yêu thầm.

Lương Khánh Vinh

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: