15/08/23 – 03:08
VU LAN NHỚ MẸ
Bông hồng trắng con cài lên áo
Tiếng mưa buồn mãi dạo bên hiên
Tìm đâu dáng của mẹ hiền
Thăng trầm cuộc sống truân chuyên dãi dầu
Luôn một dạ tròn câu hiếu đạo
Tháng năm dài tần tảo sớm hôm
Dù cho nắng trải mưa dồn
Băng đồng tới những cô thôn xóm nghèo
Hoàng hôn xuống lần theo lối nhỏ
Bước chân trần xước cỏ hề chi
Trên vai gánh nặng kéo ghì
Xuyên từng ngõ hẹp đường đi ướt dầm
Nhớ nhiều lắm Từ Thân thuở ấy
Tháng Bảy về khơi dậy niềm thương
Bảy năm cách biệt đôi đường
Vì cơn bệnh nặng âm dương đoạn lìa
Nương cõi Phật bờ kia thế giới
Tiếc thương đành réo gọi mẹ ơi!
Nhòa trong mắt lệ nghẹn lời
Cúi đầu tiễn mẹ về nơi niết bàn
Nay vào dịp Vu lan báo Hiếu
Gió mưa cùng đồng điệu hòa ngân
Tim đau dạ thắt muôn lần
Gian nhà vắng lặng mẫu thân đâu còn!
Lê Hữu Phước
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang